Edit: Búa 
Vị bơ ngọt ngào cùng hơi thở mát mẻ như sau cơn mưa ở trong không khí hòa quyện. 
Trần Lãng vẻ mặt vi diệu nhìn chằm chằm mặt Tống Thần. 
Mũi nhẹ hít một cái, cậu chưa từng ngửi thấy mùi sữa thơm nồng như vậy trên người một nam sinh. 
Liều mạng tản ra xung quanh. 
Vẫn biết Tống Thần lớn lên không tồi, nhưng Trần Lãng chưa từng ở khoảng cách gần xem qua cậu. 
Hiện tại tỉ mỉ nhìn, phát hiện Tống Thần lông mi thật dày, ánh mắt giống như là ngôi sao đang lấp lánh. 
Môi hồng nhuận, lại còn có môi châu. 
Thật sự rất đẹp nha! 
Trần Lãng hô hấp ngày càng nặng nề, cổ họng ngứa ngáy, cảm giác thân thể như muốn bốc hỏa, ép cậu phải gắt gao bắt lấy người trước mắt này. 
Sau đó ôm chặt lấy cậu ấy, ngăn không cho cho mùi sữa thơm ngát trên người Tống Thần bay ra ngoài. 
Đều là của mình. 
Cậu nghĩ gì làm nấy, túm cổ tay Tống Thần kéo lại gần mình. 
Tống Thần hơi giãy giụa, cả người bị hơi thở của Trần Lãng hầu hạ thoải mái dễ chịu, trong đầu mơ hồ chỉ còn lại một cái ý nghĩ. 
Ôm cậu ta. 
Hai người không hẹn mà hợp, đều hướng người đối diện tới gần. 
"Bạn học nhỏ, đến lượt cậu." 
Rèm che bị bác sĩ vén lên, nhìn thấy tư thế của bọn họ liền hạ mắt, "Nói chuyện phiếm thôi mà động tác cũng thật ngông, quan hệ thực sự rất tốt nha." 
Tống Thần như tỉnh mộng nhảy xuống giường điều dưỡng, chỉ vào Trần Lãng mắng, "Cậu có phải có tật xấu hay không?" 
Nhớ tới vừa rồi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-the-gioi-binh-thuong-phan-hoa-thanh-omega/270491/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.