Đến gần sáng, hai người bọn họ mới trở về địa điểm cắm trại. Ngọc Cẩm Ninh và Dữ Quân Phàm trước đó đã giúp cả hai tránh được lần kiểm tra của giám thị, thật may vì đã an toàn.
Dữ Quân Phàm lo lắng cả đêm không ngủ được, nhìn thấy Phó Kỳ Hâm an toàn trở về, anh vội chạy ra xem xét. Bởi vì trời tối nên anh không nhìn được rõ những vết hôn đỏ ửng trên cổ, nhưng chí ít cũng xác nhận được việc Phó Kỳ Hâm không bị đánh dấu.
"Kỳ Hâm, cậu ổn chưa? Cậu ta có làm gì cậu không?"
Phó Kỳ Hâm toàn thân nhức mỏi, phía dưới đau tê dại đến mức đi cũng khó khăn. Nhưng vì để không ai phát hiện, cậu đã cố gắng nhịn.
"Không có."
Nhìn thấy trên tay hằn lên vết đỏ ửng, Dữ Quân Phàm lại vội vã.
"Tay cậu bị làm sao vậy?"
"Tôi... tôi tự trói lại để không kích động làm hại bản thân, không sao cả đâu."
Phó Kỳ Hâm mệt mỏi rã rời, cậu thẫn thờ đi vào trong lều nghỉ ngơi. Ngay khi ấy, Dư Niên cũng xuất hiện, ánh mắt hắn nhìn anh vô cùng khinh bỉ.
"Cậu không cho Kỳ Hâm uống thuốc?"
Dư Niên dừng chân lại, hắn quay đầu, chỉ nói.
"Cho thì sao? Không cho thì sao? Chuyện của tôi không đến lượt cậu quan tâm."
Hắn rời đi, lại ngồi ở bên bờ suối.
Phó Kỳ Hâm thu mình vào trong chăn, cậu không cẩn thận đã để lộ ra vết hôn trên cổ, vô tình bị Ngọc Cẩm Ninh nhìn thấy. Từ khi Dữ Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-tam-co-a-quy-ke/2918110/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.