Chương trước
Chương sau
Trong giờ học, Dư Niên chẳng một chút chú tâm đến bài giảng của thầy cô, hắn cứ để sách đó, gục xuống bàn ngủ thiếp đi. Phó Kỳ Hâm cảm thấy kỳ lạ, hắn nói cho cùng cũng là một học bá, thành tích lúc nào cũng đứng đầu bảng, với kiểu học thế này cậu đúng là không thể tin được.

"Hệ thống, thiết lập nam chủ thế này có hơi buff quá đáng không? Chỉ ngủ cũng trở thành học bá?"

"Vậy phải hỏi tác giả rồi!"

"Kỳ Hâm." Dữ Quân Phàm ngồi ở dãy bên cạnh phía Phó Kỳ Hâm, anh vẫn có thể gọi với qua.

"Cho tôi mượn bút với, bút của tôi hết mực rồi."

Phó Kỳ Hâm gật đầu, vừa cầm chiếc bút định đưa qua, Dư Niên hắn vừa nhắm mắt, vừa ném chiếc bút đang cầm trên tay về đằng sau, rơi đúng chỗ Dữ Quân Phàm.

"..."

Anh nhìn Phó Kỳ Hâm, lại chỉ biết thở dài. Cậu thu lại cây bút của mình, nhìn chằm chằm vào cái người mà cậu cho đang ngủ sau kia. Hắn làm thế nào vậy? Hắn có con mắt sau gáy à?

"001 xin lỗi, dạo gần đây tâm trạng của người chơi không tốt nên hệ thống chưa thông báo. Người chơi có muốn xem lại những biến đổi gần đây không?"

"Ừm, được, tôi vừa làm xong bài tập rồi."

Hệ thống nhỏ hiện lên bảng thông báo, hàng loạt những con số màu đỏ xuất hiện từ bảng hệ thống của Dư Niên, nhìn qua cũng đến âm một trăm điểm! Phó Kỳ Hâm giật mình mở to mắt như không thể tin được, cậu hỏi vội.

"Cái gì vậy? Trừ... trừ nhiều điểm vậy?"

"Tâm trạng của nam chủ không tốt, không hài lòng về người chơi hảo cảm sẽ giảm."

"Vậy còn tiến độ hắc hóa 10% kia là sao nữa?"

"Tiến độ hắc hóa tăng lên 100%, cốt truyện ban đầu sẽ được lặp lại, người chơi sẽ phải trải nghiệm mọi thứ như ban đầu, xuyên qua nhiều thế giới khác nhau."



Mục tiêu của Phó Kỳ Hâm chính là thuần hóa Alpha, để hắn toàn tâm toàn ý yêu mình, kết thúc câu chuyện với happy ending, vậy mà sơ sểnh có một chút, Dư Niên lại sắp hắc hóa. Cậu vò đầu bứt tai, muốn chửi Dư Niên đến tám ngàn câu.

Hắn "thịt" cậu rồi, hắc hóa cái gì nữa?

Số điểm âm hiện tại của Phó Kỳ Hâm đã đến mức 400!

"Dư Niên! Cái tên đa nhân cách, đồ điên!"

Phó Kỳ Hâm tức tối chỉ có thể phát tiết trong suy nghĩ, đôi tay nhỏ đưa lên muốn đánh cho hắn vài cái.

Hai mắt Dư Niên đột nhiên mở ra, trừng trừng nhìn Omega đang khua khoắng trước mặt. Phó Kỳ Hâm giật mình, khóe miệng miễn cưỡng nở nụ cười.

"Có... có con ruồi đậu trên trán cậu, tôi... tôi giúp cậu đuổi đi..."

Dư Niên nhìn cậu một lúc, sau đó hắn cũng không nói gì, tiếp tục nhắm mắt lại. Phó Kỳ Hâm thở dài, nếu cứ cứng rắn với Dư Niên chắc chắn sẽ không được, cần phải mềm mỏng.

"Hệ thống, làm cách nào để cậu ta thích tôi?"

"001 là hệ thống, không có tình cảm cho nên không thể tư vấn được chuyện này."

"... Hệ thống nhà người ta nhiệt tình hỗ trợ, thông minh hoạt bát đáng yêu. Hệ thống nhà ngươi đúng là hệ thống, không hơn không kém." Phó Kỳ Hâm chu miệng lèm bèm.

001 nghe thấy, 001 tủi thân nhưng 001 không dám nói.

Giờ ra chơi, Phó Kỳ Hâm vì không muốn gặp rắc rối nên cũng không ở lại trong lớp. Cậu chạy đến gặp Ngọc Cẩm Ninh, hai người trò chuyện mãi một hồi rất lâu.

"Cẩm Ninh, dạo này cậu với Dữ Quân Phàm thế nào rồi?"



"Tôi á? Từ sau buổi cắm trại đó tôi với Dữ Quân Phàm vẫn vậy. Không có cậu, bọn tôi sẽ không thể gặp mặt nhau."

Ngọc Cẩm Ninh nói với một chút buồn bã, nhưng rất nhanh sau đó cậu ta lấy lại tinh thần, cười cười hỏi đến Phó Kỳ Hâm.

"Còn cậu thì sao? Tôi nghe nói Dư Niên chuyển đến lớp cậu, ngồi bên cạnh cậu luôn."

"Ừm... cũng không hiểu tại sao cậu ta lại như vậy."

Phó Kỳ Hâm suy nghĩ, chợt nhìn sang Ngọc Cẩm Ninh, cái đầu nhỏ hiện tên một tia suy nghĩ bất chính. Cậu cười gian, kéo tay Ngọc Cẩm Ninh nói nhỏ.

"Cậu... muốn theo đuổi Dữ Quân Phàm nhất định đã có cách, cậu có thể... chỉ tôi làm sao để theo đuổi một người không?"

Ngọc Cẩm Ninh ngạc nhiên nhìn sang, Phó Kỳ Hâm nhút nhát bình thường hôm nay lại mạnh bạo thế? Cậu ta cười cười, gật đầu.

"Tôi tưởng chuyện này cậu rành nhất chứ?"

"Thì đúng là có ít trò vặt. Nhưng Dư Niên cậu ta... khó tính chết đi được." Phó Kỳ Hâm lí nhí nói.

"Tưởng chuyện gì. Con người Dư Niên tưởng khó hiểu nhưng thực ra lại rất dễ hiểu. Cậu chỉ cần... chủ động là được."

"Chủ động... có vẻ không ổn..."

Giống như cái lần mà Phó Kỳ Hâm cưỡng hôn Dư Niên đó sao? Cậu với hắn còn có hẳn một bản hợp đồng hôn thê, nếu như cậu chủ động cũng là tự hại chính mình.

"Cứ như vậy thì làm sao lấy được trái tim của người ta chứ? Vào lớp rồi, cơ hội của cậu còn nhiều, suy nghĩ đi."

Phó Kỳ Hâm thẫn thờ trở về lớp, đâu đó đằng sau thấp thoáng bóng dáng của Thẩm Tư An. Cậu ta đưa ánh mắt hình viên đạn nhìn Omega trước mặt, tay siết chặt lấy điện thoại trong tay.

"Đến đường X chờ sẵn đi. Gọi thêm vài người, hôm nay có đồ tốt."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.