Trong giờ học, Dư Niên chẳng một chút chú tâm đến bài giảng của thầy cô, hắn cứ để sách đó, gục xuống bàn ngủ thiếp đi. Phó Kỳ Hâm cảm thấy kỳ lạ, hắn nói cho cùng cũng là một học bá, thành tích lúc nào cũng đứng đầu bảng, với kiểu học thế này cậu đúng là không thể tin được.
"Hệ thống, thiết lập nam chủ thế này có hơi buff quá đáng không? Chỉ ngủ cũng trở thành học bá?"
"Vậy phải hỏi tác giả rồi!"
"Kỳ Hâm." Dữ Quân Phàm ngồi ở dãy bên cạnh phía Phó Kỳ Hâm, anh vẫn có thể gọi với qua.
"Cho tôi mượn bút với, bút của tôi hết mực rồi."
Phó Kỳ Hâm gật đầu, vừa cầm chiếc bút định đưa qua, Dư Niên hắn vừa nhắm mắt, vừa ném chiếc bút đang cầm trên tay về đằng sau, rơi đúng chỗ Dữ Quân Phàm.
"..."
Anh nhìn Phó Kỳ Hâm, lại chỉ biết thở dài. Cậu thu lại cây bút của mình, nhìn chằm chằm vào cái người mà cậu cho đang ngủ sau kia. Hắn làm thế nào vậy? Hắn có con mắt sau gáy à?
"001 xin lỗi, dạo gần đây tâm trạng của người chơi không tốt nên hệ thống chưa thông báo. Người chơi có muốn xem lại những biến đổi gần đây không?"
"Ừm, được, tôi vừa làm xong bài tập rồi."
Hệ thống nhỏ hiện lên bảng thông báo, hàng loạt những con số màu đỏ xuất hiện từ bảng hệ thống của Dư Niên, nhìn qua cũng đến âm một trăm điểm! Phó Kỳ Hâm giật mình mở to mắt như không thể tin được, cậu hỏi vội.
"Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-tam-co-a-quy-ke/2918108/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.