🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Em vẫn chưa nói cho chị biết, Quốc Khánh em có về nhà không."

Tôi ngẩng đầu liếc nhìn vẻ mặt của thầy giáo tiếng Anh trên bục giảng. Thầy không nhìn về phía này, tay lật vội vàng tập bài dịch Hán - Anh vừa nộp, để thời gian cho chúng tôi làm bài.

—— Và cả trốn học.

Tay phải cầm cây bút giả vờ viết, tay trái đặt trên đầu gối cầm điện thoại, không biết nên nói thế nào cho phải.

Thực ra mọi chuyện không phức tạp. Chẳng qua là do mẹ tôi đã về quê, định ở lại đến hết kỳ nghỉ Quốc Khánh. Mẹ dạy học ở Tân Đại, đúng dịp kỷ niệm 100 năm thành lập trường, nhiều việc nên sau kỳ nghỉ mười một mới chính thức khai giảng.

Bởi vậy trong nhà chỉ còn tôi và cha, bầu không khí trở nên rất kỳ quặc. Từ nhỏ đến lớn tôi chưa từng ở riêng với cha bao giờ, nguyên nhân là do hai người họ. Màn kịch vợ chồng hờ đã diễn ra hơn mười năm, vẫn có thể cãi nhau như người dưng. Câu mà tôi sợ nghe nhất là, nếu không phải vì Tảo Tảo, mười năm trước tôi đã ly hôn rồi.

Họ dường như không thể sống chung dưới một mái nhà, về đến nhà là vào phòng riêng, thấy mà như không thấy. Cuối tuần mẹ tôi ở nhà, cha tôi dứt khoát đến công ty ngồi văn phòng, như vậy cũng tốt, cả hai đều thoải mái.

Tôi khái quát tất cả điều này thành một sự cân bằng kiểu chiến tranh lạnh. Nó giống như mạng nhện lâu năm trong góc hầm, giống như không khí và hơi thở với chỉ số PM

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ro-that-duc/5047021/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ô Rô - Thất Dục
Chương 8: Nhịp tim.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.