Nói cách khác, Thi Si nấy giờ làm thơ, nhưng cấp độ thơ vẫn ở mức như cũ, không có chút tiến bộ nào!
Cho nên Bạch Khởi mới có thể cầm cự với Võ Si lâu như vậy!
Với cấp độ này, Thi Si làm sao chơi lại Tiêu Lâm!
Sau khi chính thức liên thần với Bạch Khởi, cơn đau đầu của Tiêu Lâm nhanh chóng giảm bớt. Hắn cảm thấy sảng khoái, đầu không còn đau nữa, thắt lưng không còn nhức nữa, tay chân cũng trở nên linh hoạt hơn!
Thơ cấp độ Nhập Thần của Thi Si cũng chỉ có nhiêu đó thôi sao?
Tiêu Lâm nhắm mắt lại, cau mày tập trung suy nghĩ, trong miệng niệm thầm:
"Hắc vân áp thành thành dục thôi, giáp quang hướng nhật kim lân khai".
Bài thơ này được viết bởi Lý Hạ, là một bài thơ đã được lưu truyền qua ngàn đời ở Hoa Hạ. Lời thơ hùng hồn sinh động, thể hiện khí phách người anh hùng lúc hiểm nghèo cũng không kinh sợ. Qua dòng chảy lịch sự tàn nhẫn mà bài thơ này vẫn giữ nguyên vẹn giá trị của nó, có tác dụng cổ vũ tinh thần chiến đấu cho hậu thết
Dịch Quy hưng phấn kêu lên: "Hay lắm! Hay lắm! Hay lắm!"
Bạch Khởi như thể nhận được thần lực! Kinh Hồn đao mạnh mẽ chém xuống.
Tay Võ Si bị đánh trúng! Ông ta hét lên một tiếng! Lùi lại ba bước liên tiếp!
“Giác thanh mãn thiên thu sắc lý, tắc thượng yến chi ngưng dạ tử”.
Cánh tay Bạch Khởi nổi gân xanh, phi lên phía trước tiếp tục tấn công!
“Bán quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3481662/chuong-350.html