“Ngươi dám động vào ta, huynh trưởng ta sẽ không tha cho ngươi!".
Tân Phượng Uyển bị Tiêu Lâm vốn cường tráng bế lên, trong lúc hoảng loạn, tim nàng đập nhanh điên cuồng.
Tiêu Lâm lạnh lùng nói: “Không tha? Dù sao Tân phủ các người luôn muốn ta chết, ta làm một con quỷ phong lưu cũng không thiệt”.
Hản bế Tần Phượng Uyển đến nơi hẳn ở. Tân Phượng Uyển liều mạng giãy giụa, hết sức chống cự, nhưng Tiêu Lâm sức lớn, nàng đâu thể tránh thoát dễ dàng?
A Hương thấy vậy, hét lớn: “Cô gia! Cô gia làm gì vậy?”.
“Phu thê thì có thể làm gì? Không có kiến thức”.
Tiêu Lâm lạnh lùng trả lời. A Hương không dám ngăn cản mà vội vàng đi tìm lão phu nhân làm chủ.
Tiêu Lâm kéo nàng vào phòng, có một người đang nấp ở lùm cỏ ngoài cửa, người đó thấy cảnh này thì kinh ngạc.
Ánh mắt Tiêu Lâm lạnh lùng, có người lén quan sát tiến triển của hẳn với Tân Phượng Uyển trong âm thầm, nhìn dáng vẻ thành thục đó xem ra vẫn luôn canh giữ ở đây, không tiến triển chút thì sao xứng đáng với kẻ đã canh ở đây lâu như vậy?
Đàn ông được tạo thành từ lửa và gang thép, còn phụ nữ. thì là tơ lụa mềm mại.
Tiêu Lâm to khỏe dễ dàng ôm chặt nàng, hôn nàng.
Tân Phượng Uyển ra sức chống cự, nhưng càng chống cự, sức Tiêu Lâm càng lớn. Trâm chu sa trên mái tóc nàng rung lên, vang tiếng lảnh lót êm tai, giống như tiếng giấy giụa của nàng, khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409603/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.