Tiêu Lâm vừa nhận thánh chỉ xong thì được A Hương gọi đi một cách bí ẩn: “Tiểu thư đã chuẩn bị rượu thịt món ngon, đang đợi cô gia ở bên hồ”.
Không có chuyện gì mà nịnh bợ, không phải kẻ gian ắt là trộm.
Tân Phượng Uyển đang chơi trò gì?
Chẳng lẽ nàng định lấy lòng hẳn để hắn đừng lấy Thuần Quân đi?
Gió đêm hiu hiu, ngày mai Tiêu Lâm được vào cung, tâm trạng đang rất tốt, vui vẻ đến chỗ hẹn. Đổi lại ngày thường, hẳn đâu có tâm trạng để ý đến nàng?
Tân đại tiểu thư cao quý tự đại đích thân mở tiệc, đây là mặt trời mọc phía Tây, lần đầu gặp. Tiêu Lâm cũng muốn xem xem, Tân Phượng Uyển không cầu hòa được còn muốn dùng cách gì giữ Thuần Quân lại.
Tân phủ có một hồ nước, dẫn nước lưu thông. Trong hồ trồng hoa sen, nuôi cá chép.
Vào ngày hè, hoa sen đua nở, vô cùng sướng mắt.
Nhưng bây giờ đã là cuối thu, trong hồ một mảnh quạnh hiu.
Cổ đại không có ánh đèn ô nhiễm, bầu trời vô cùng trong xanh. Trăng sáng treo cao, bầu trời xanh trong, sao sáng lấp lánh. Nước hồ trong veo phản chiếu bầu trời, xinh đẹp sinh động, tựa thật tựa ảo, phiêu hốt thần thánh, dường như đã đặt chân vào nơi sâu nhất Ngân Hà, nhìn thấy một cảnh đẹp khác. lạ.
Tiêu Lâm thấy vậy, không khỏi ngâm nga: “Túy hậu bất tri thiên tại thủy, mãn thuyền thanh mộng áp tinh hà”.
Dịch nghĩa: Say rồi không biết trời trong nước, đầy thuyền mộng đẹp trên Ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409602/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.