Một bàn đồ ăn đều vào bụng Bạch Khởi.
Bạch Khởi cao lớn, lượng cơm cũng rất đáng kinh ngạc. Bạch Khởi ăn rất ngon miệng, Tiêu Lâm cũng rất hài lòng.
Tiêu Lâm đã ăn no cố tình bỏ bớt đồ ăn thừa trên đĩa, Tần Phượng Uyển cau mày nói: “Ngươi có thể để ý lễ nghỉ ăn uống một chút không?”
Lúc này Tiêu Lâm mới chú ý đến khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành của Tân Phượng Uyển sắp tối sầm lại, cho dù như thế, đôi mày như tranh vẽ của nàng vẫn động lòng người như thế.
Tiêu Lâm mặc kệ nạng, hắn không nhắc đến chuyện lần trước của nàng và Chu Hành không có nghĩa là hắn tha thứ.
Hắn giả vờ như không nhìn thấy Tân Phượng Uyển, sau khi ăn xong Bạch Khởi cầm lư hương chuẩn bị rời đi, không nói một lời cảm ơn.
Hắn khinh thường người nhà họ Tần như thế, Tân Phượng Uyên không nhịn được nữa: “Tiêu Lâm, ngươi đi đâu?”
Tiêu Lâm lạnh nhạt nói: “Dĩ nhiên là về nhà rồi”.
“Ngươi đã vào Tần phủ, ngươi còn có nhà gì nữa?”, Tân Phượng Uyển tức giận, những lời đàm tiếu, chỉ trỏ của người ngoài đã truyền đến chỗ nàng. Nàng cảm thấy vô cùng khó chịu, Tiêu Lâm sao có thể nhắm mắt làm ngơ, thờ ơ như thế?
Trước đây ai cũng nói Tiêu Lâm không xứng với Tân Phượng Uyển, gả cho Tiêu Lâm là nỗi xấu hổ của Tân Phượng Uyển.
Bây giờ Tiêu Lâm đã vào phòng sách Thanh Viên, trở thành đệ tử của Văn Hàn, lời đồn của đám người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409465/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.