Tân Nam nhiệt tình, Tiêu Lâm rất không quen, xem ra trước đây thằng nhóc này chỉ xấu miệng thôi, người cũng không tệ. 
Dưới sự nịnh nọt của Tân Nam, Tiêu Lâm không từ chối lòng tốt được, bị mời tới Tân phủ. 
“Bạch Khởi, đi, đi vào ăn cơm rồi về” Tiêu Lâm nói, cánh tay Bạch Khởi bị thương, đi đường không cân bằng lắm, nhưng khí thế uy vũ không giảm tí nào. 
Hôm nay Tiêu Lâm nhập học không dẫn y theo, định đợi cánh tay Bạch Khởi khỏi rồi tính tiếp, không ngờ khả năng lành bệnh của Bạch Khởi quá ghê gớm, chỉ một ngày, đã đỡ một nửa rồi. 
Chẳng lẽ đây là thiên phú dân tộc của người Côn Luân? 
“Tỷ phu, hắn không thể vào... Tân Nam hơi khó xử nói, xuất thân của Bạch Khởi thấp kém, mặc dù đã là hộ vệ, nhưng một nô tài mà không được tổ mẫu và đại ca đồng ý, thì không thể vào Tần phủ, nếu không, chính là làm nhục cạnh cửa nhà họ Tần. 
“Chủ nhân, ta đợi ở ngoài.” Lúc Bạch Khởi không chiến đấu, có chút xấu hổ, y biết thân biết phận, tự giác đứng ở một bên. 
“Đợi đã.” Tiêu Lâm gọi Bạch Khởi lại, bảo y đứng ở bên cạnh đừng động đậy, hắn nhìn Tân Nam nghiêm chỉnh nói: “Bữa cơm này, vốn ta không hiếm lạ. Bạch Khởi đã nhập vào thư tịch nhà họ Tiêu ta, là huynh đệ của Tiêu Lâm ta, sau này cậu mà còn nói y là nô tài, còn nói y làm nhục cạnh cửa nhà họ Tần nữa, thì đừng trách ta không khách khí!” 
Vốn đang 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-tieu-lam/3409464/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.