Lê Vy gật đầu nói: “Cũng đúng, anh em Tạ Văn và Tạ Liên rất ít khi xuất hiện trước mặt mọi người. Phần lớn người ở thành phố Hoa Hình này nghe nói ông Tạ Hải có đôi cháu trai cháu gái nhưng chẳng có mấy ai được thấy mặt. Nhưng nghe bảo Tạ Hải yêu thương hai đứa cháu nhà mình lắm, nhất là con bé Tạ Liên được ông ta cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa ấy.”
“Người lớn tuổi thích cháu gái là chuyện hết sức bình thường thôi mà.” Vương Đông Quân cười nói.
Anh nghĩ với quan hệ của mình với nhà họ Tạ thì chắc sau này sẽ chạm mặt anh em nhà đó nhiều.
Lê Vy bèn nhắc nhở: “Phải rồi anh Vương Đông Quân, Trần Minh có đánh tiếng với tôi nên lát nữa vào trong anh cứ ngồi cùng tôi ở bàn chính, đừng chuyển sang bàn nào khác nhé.”
“Được thôi.”
Hai người đang nói chuyện thì buổi lễ khai trương đã kết thúc, mọi người lục tục vào hội trường khách sạn Hồng Ánh để tham gia buổi tiệc cảm ơn. TruyenHD
Vị trí bàn và chỗ ngồi bên trong cũng được sắp xếp với mục đích riêng, những chỗ ngồi càng gần bàn chính thì chứng tỏ người người đó có thân phận và địa vị càng cao.
Mặt sau của những tấm thiệp mời có ghi sẵn vị trí chỗ ngồi trong bàn tiệc, các vị khách có thể dùng thiệp mời để tìm tới vị trí dành cho mình.
Hạ Khải cầm thiệp mời vào bàn số hai ngồi xuống, đây là vị trí quan trọng nhất sau bàn số một nhưng cậu vẫn không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/3428584/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.