“Trời ạ. Mắt bà bị mù à.”
Nữ thư ký hốt hoảng chửi lên.
Giày cao gót và tất chân đều bị ướt.
Vũ Phát ống quần cũng ướt và trông rất bẩn.
Nhìn thấy thế, bác gái lao công hoảng sợ chạy đến, cúi người xin lỗi: “Giám đốc Vũ, thư ký Lê, tôi xin lỗi. Tôi xin lỗi. Tôi sẽ lau sạch cho anh.”.
Nói xong, lấy ra một cái khăn tay sạch từ trong túi, ngồi xổm xuống lau ống quần cho Vũ Phát.
“Mẹ kiếp.”
Vũ Phát hung bạo đá vào người bác gái.
Ngã xuống đất và cánh tay bị đập xuống nền đá hoa.
“Thật sự xin lỗi giám đốc Vũ, tôi không phải cố ý.”
Không quan tâm đến đau đớn, bác gái lao công ngồi dưới đất tiếp tục xin lỗi, vẻ mặt hoảng sợ.
Ai mà không biết Vũ Phát là một nhân vật rất ghê gớm trong tập đoàn Đình Hoàng?
Bình thường ai quét dọn phòng của anh ta mà để lại một hạt bụi thôi cũng sẽ bị mắng.
Huống chi là làm đổ nước bẩn vào trên người anh ta.
“Bà già kia, bà có biết đôi giày cao gót của tôi giá bao nhiêu không?”
Nữ thư ký cho bác gái hai cái tát, nổi giận quát: “Mẫu Hermes mới nhất, làm bằng da cá sấu, đặc biệt mua từ nước ngoài về. Giá thị trường là ba trăm năm mươi triệu một đôi, không được để bị ướt được, bà đền tiền đi.”
“Ba trăm năm mươi triệu?”
Bác gái lao công cảm thấy trời đất quay cuồng.
Với mức lương hơn mười triệu một tháng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/3335172/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.