"Anh nói cái gì cơ?" Hạ Niệm Chân giật mình hoảng hốt, gương mặt xinh đẹp vốn có trắng bệch như tờ giấy.
"Tôi giải thích rõ ràng thế rồi vẫn chưa hiểu hả?" Hạ Huy nhả khói nghi ngút, sung sướng sắp mọc cánh bay lên tới nói: "Đừng mở miệng chửi tôi là đồ đê tiện vì đây là cuộc chiến trên thương trường, đây là xã hội. Hạ Niệm Chân, cô vẫn còn non và xanh lắm. Ha ha ha."
Hạ Điệp đứng bên cạnh mỉa mai nói hùa: "Chắc là Hạ Niệm Chân vẫn còn đắm chìm trong cảm giác thành công đi đưa công ty chi nhánh vào quỹ đạo đấy. Bây giờ gặp phải chút thủ đoạn của anh thôi là sụp đổ trong nháy mắt rồi, làm sao chịu nổi cú sốc này. Ha ha ha. Có chút bản lĩnh mà đã được ai đó mặt dày trơ trẽn khoe khoang cô ta là thanh niên trẻ tài năng nhất là họ Hạ. Khinh bỉ."
Hai người họ mỉa mai châm chọc từ đầu đến chân khiến Triệu Sương không thể nhịn được nữa: "Tất cả nhân viên trong công ty đều được chị Niệm Chân chỉ dạy bảo ban, mấy năm qua chúng tôi đã vượt qua không biết bao nhiêu giông bão cùng nhau và chắc chắn sẽ không bị các người nẫng tay trên dễ dàng thế đâu."
"Không bị nẫng tay trên dễ dàng hả?" Hạ Huy cười khẩy, anh ta huýt sáo gọi to: "Tất cả các nhân viên đang ở dưới lầu nghe cho kỹ, tôi cho các anh chị thời gian mười phút, quyết định từ chức thì lập tức đưa đơn lên đây ngay. Còn những người không định từ chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-re-bang-thuc-luc/2626318/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.