O_O Má ôi có cần khoa trương như vậy không? Chỉ là bổn cung được xuất viện thôi mà, có cần phải zui mừng như vậy hông???? Mộc An Nhiên trợn mắt há miệng ra nhìn 1 đám người lố nhố đang đứng 2 bên thềm cửa thầm nuốt nước mắt quay ngược vào trái tym nhỏ bé yếu ớt. Nào nào nhà to quá đê, trội ui khuôn viên nhà này chắc có thể đậu vài cái máy bay bonus thêm vài cái chiến hạm quá má, tròi địu nhìn kìa má ôi cíu con sao đẹp quá vậy ư ư. Nhìn sang trái đùuuuuuuuuuuuuuu gì gì gì gì cô có nhìn nhầm không rừng hoa đó là rừng hoa ở kiếp trước cô mong có, nào là hoa ti-gôn nà, hoa đinh lăng nà, anh túc, thủy tiên, hoa baby....vân vân và mây mây, thôi được rồi quả này cô trúng số rồi. Đảo mắt sang bên phải, khuôn miệng đang há rộng của cổ giờ có thể nhét vừa 1 con bò rồi =.= đấy đấy nhìn đi hồ bơi đó, là hồ bơi đó trồi ôi lão thiên sao ông tốt bụng zữ vậy huhuhuhu.
[ Thiên: con rở nào mới hôm trước chửi ta hả. Thật là quá đáng quá hà. ]
Đang mải mê chảy nước dãi, mà cô không hay biết bà mẹ quý hóa đứng gần đang bắn thuốc nổ với mấy người đứng trước mặt, quay sang nhìn cô con gái thì ối dôìiiiii ôi nước dãi của con bà chảy lênh láng đến mắt cá chân được rồi. Tạ Vân mây đen nhẻm bay lơ lửng trong đầu, nhíu mày khẽ véo vào eo cô 1 cái nhắc nhở cô về với thực tại hộ mẹ đê con gái, mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-nu-chu-nam-chu-cam-mieng-lai-tranh-ra-cho-lao-nuong-the-hien/63278/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.