"Ting... ting... ting!"
Tờ mờ sáng.
Khi hạt sương vẫn còn đọng trên từng kẽ lá, tôi đã lết ra khỏi giường từ lâu, trước cả khi điện thoại reo vang tiếng chuông báo thức để chuẩn bị cho việc tắm rửa, chải chuốt lại tóc tai rồi phóng xe lên trường học.
Đây là ngày đầu tiên tôi đi học ở trường cấp Ba. Cái cảm giác này khó tả lắm, nó xen lẫn giữa sự hào hứng lẫn rụt rè vì lần đầu bước chân vào môi trường mới. Nhưng chỉ rụt rè khi đi một mình thôi, chứ tôi còn có người đi cùng nữa cơ.
Tôi gọi điện cho nhỏ bạn thân sau khi dừng xe trước cửa nhà nó. Lúc hồi chuông ngưng bặt và màn hình hiển thị số giây đang đếm, tôi cất giọng hỏi:
- Ê, mày thức chưa?
- Hả gì?
Nghe thấy giọng nói nặng âm mũi của Thu Hoài ở đầu dây bên kia, tôi cũng hiểu cuộc gọi của tôi vừa rồi cũng là cái đồng hồ báo thức cho nó.
- Tao đang ở trước cửa nhà mày nè.
Nó ngơ ngác:
- Hả?
Tôi đáp gọn lỏn:
- Đi học.
- Ê, còn sáng sớm mà?
- Không phải hôm qua tao với mày cùng thống nhất sáu giờ mười lăm là khởi hành sao?
Bên kia vọng tới tiếng sột soạt, vài giây sau tôi nghe nhỏ Hoài lên tiếng:
- Mày chờ chút, tao ra liền.
Nhưng phải tận mười lăm phút sau nó mới xuất hiện trước cửa. Ôi, nhìn cái áo dài trắng nó mặc mà tôi thấy lạ lẫm kinh khủng. Đơ người ngắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-noi-ay-co-toi-doi-cho/2552986/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.