- Cứ thích trốn tránh là sao hả thằng hèn?
Lần này thằng Nguyên tiến tới nắm lấy cổ áo tôi trong tức khắc, ánh mắt nó bấy giờ nhìn không khác gì muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Tôi không nghĩ bản thân lại bình tĩnh đến lạ khi vừa nhếch mép cười vừa nói:
- Giờ tao mới nhận ra việc tao chọn rời nhóm là thực sự đúng đắn. Nhật Nguyên, chắc giờ mày đang cay cú tao lắm phải không?
Nắm tay Nguyên siết chặt hơn, tôi có thể thấy rõ từng đường gân nổi trên bàn tay rắn rỏi của nó. Tôi nhận ra mình đã chọc điên nó, tôi biết Nguyên sẽ làm những chuyện gì nếu tôi cứ kích động nó như này.
Nhưng sự thật là với thằng khốn này, khái niệm "sợ hãi" trong tôi như chưa bao giờ tồn tại. Điều đó được chứng minh khi tôi không ngừng đá đểu nó:
- Sao không sủa tiếp đi hả con chó? Tao mới nói có câu mà đã khóa mõm mày lại rồi hửm?
- Mày vừa nói cái gì?!
Nguyên hất mạnh tôi xuống đất. Sau đó nó lấy chân đè nghiến lên chân tôi, trúng ngay vị trí bắp đùi trái khiến vết thương cũ lại một lần nữa đau ré lên, tôi không khỏi trợn mắt xuýt xoa.
Con chó này, mày được lắm!
Tiếc là bọn này tới năm thằng, một mình tôi tất nhiên không chống chọi nổi. Tôi chưa kịp định hình thì đã bị đứa nào đó khác sút một phát mạnh thẳng vào hạ bộ, ôi thốn đến tận trời xanh! Từng chữ ngấu nghiến thoát qua kẽ răng tôi:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-noi-ay-co-toi-doi-cho/2552978/chuong-5.html