-Anh nói gì cơ?
-Tôi nói tôi muốn từ hôn! CÔ NGHE RÕ CHƯA HẢ??????
Im lặng một lát thì An Như lên tiếng
-Anh đủ khả năng để có thể từ hôn với em?
-LÀM GÌ CŨNG ĐƯỢC! LÀM ƠN ĐI!!!!!_Lạc Thần hét lên
-Tôi......không.....thể nào......chịu....nổi......nữa.......khi nghĩ........mình có bất kì..... mối.........quan....hệ nào với.........cô._Giọng hắn nhẹ dần gần như nghẹn lại
-Thật yếu đuối!
-Hả?
-Nhìn lại anh bây giờ đi! Thật yếu đuối! Anh như vậy liệu sau này Lạc thị rơi vào tay anh, anh chắc sẽ không còn cần em chứ?
-Tôi........tôi........không biết! MÀ TÔI CŨNG KHÔNG QUAN TÂM! TÔI CHỈ CẦN THOÁT KHỎI CÔ LÀ ĐƯỢC RỒI! Ha ha ha ha ha ha ha.......................
“CHÁT!!!!”
An Như vung tay tát vào mặt Lạc Thần. Lạc Thần trợn tròn mắt ngạc nhiên nhìn cô. Cô vẫn lạnh nhạt như mọi khi không hề có tí biểu hiện bất thường nào. Bình tĩnh đến nỗi như thể cái tát vừa rồi không phải từ cô vậy.
-C....ô....đánh....t...ô...i!
-Thật thảm hại! Không quan tâm sao? Chỉ vì một đứa con gái mà anh bỏ luôn cả ông nội mình sao?
-Ông......ông nội.....
-Nhớ lại đi! Trước khi hai chúng ta có đính ước, anh đã từng mong ước cái gì?
Flashback
Trong một công viên bỏ hoang.
Hai đứa trẻ một trai, một gái tầm 10, 11 tuổi dắt nhau chạy đến bên một chiếc giếng cũ.
-Chúng ta đến đây làm gì vậy?_An Như tò mò hỏi
-Đây là giếng ước! Hôm trước anh đọc một cuốn truyện cổ tích nói về chiếc giếng thần ban điều ước. Anh khó khắn lắm mới tìm được nó. Em xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-mot-noi-nao-do-chung-ta-se-duoc-gap-nhau/2943890/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.