Trong vườn trường, xung quanh tràn đầy những những bông hoa quý hiếm lộng lẫy, những tia nắng nhảy nhót trên mặt đất, bướm bay rập rờn. Mọi thứ thật tuyệt đẹp và yên bình nếu nhu không có tiếng khóc lóc van xin thảm thiết của một cô gái. Tất cả học sinh trong trường đều tập trung ở một cái đình nghỉ mát để xem đang có chuyện gì xảy ra
-Xin hai vị tiểu thư! Tôi xin hai cô! Tha cho tôi đi! Tha cho gia đình chúng tôi đi! Tôi hứa sẽ không bao giờ làm như vậy nữa! Tôi hứa sẽ không bao giờ đụng vào hai người nữa, nếu muốn thì tôi sẽ chuyển trường đi cũng được. Chỉ xin hãy tha cho tôi đi!!!!!!!
Mọi người đều xì xầm bàn tán. Đây chẳng phải là Lý tiểu thư luôn theo đuôi Lạc thiếu gia sao? Cô ta quỳ xuống không ngừng khóc lóc, khuôn mặt được trang điểm kĩ bây giờ bị lem luốc hết cả. Hôm trước còn thấy lớn lối trong căn tin lắm mà sao giờ lại thê thảm như vậy?
Trong đình nghỉ mát, hai cô gái xinh đẹp đang được người hầu phục vụ trà. Một người đang nhàn hạ uống trà, còn một người thì đang ngồi nhìn rất chi là hả hê.
Đây là nơi nghỉ ngơi mà Nam Cung gia và Mộc gia đã kêu nhà trường đặc biệt chuẩn bị cho hai vị tiểu thư. Và cũng chỉ có hai người họ được phép mang người hầu phục vụ vào trường. Những ngày đầu tiên đến trường họ phải tự thân vận động do Ban giám hiệu chưa kịp chuẩn bị xong. Giờ thì mọi thứ đều đã có, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-mot-noi-nao-do-chung-ta-se-duoc-gap-nhau/2943885/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.