Tu Mục Thành đi công tác về, không biết Tạ Nam có đồngý hay không nhưng hai người họ có thể coi là đã thực sự sống chung rồi.
Kỳ nghỉ Tết kết thúc, hai người tiếp tục công việc củamình như trước. Tạ Nam vẫn vậy, đi làm đúng giờ, thời gian tương đối rõ ràng,ổn định.
Công ty của Vu Mục Thành tiếp tục quay về quỹ đạogiống như năm ngoái khi về tiếp quản công ty, nghiệp vụ phát triển khả quan, cácphòng ban đều có người tương đối phù họp đảm đương trách nhiệm quản lý, vấn đềvề sự phối hợp giữa các bộ phận đã được giải quyết về căn bản. Khi nhìn thấybản báo cáo, bố anh rất hài lòng với tình hình bên này, đồng ý tiếp tục đầu tưở đây, họ bắt đầu chuẩn bị cho công việc xây dựng nhà xưởng giai đoạn hai để1TLỞ rộng sản xuất.
Vu Mục Thành vừa phải đảm bảo không buônglỏng việc sản xuất tiêu thụ, lại phải lo đến những vấn đề cơ bản trong xâydựng, tìm người thiết kế, mở đấu thầu xây dựng. Anh ngày càng bận rộn hơn, sốlần về nhà ăn com cũng ítdần.
Nhìn bên ngoài, cuộc sống của Tạ Nam không có gì thayđổi. Từ trước cô vẫn không có thói quen lang thang dạo phố, bây giờ trừ khiphải tăng ca, cô cũng không nhận sổ sách bên ngoài về làm thêm nữa, cứ tan làmlà cô lái xe về nhà, chuẩn bị bữa tối đơn giản cho mình, sau đó mở ti vi, vừaxem vừa đọc sách hoặc loay hoay đến gần mười giờ, rồi đi tắm và lên giường ngủ.
Nhưng Tạ Nam nhận thấy Vu Mục Thành dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-noi-nay-cung-anh/3091945/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.