"Ngày mùng Bốn, Tạ Nam áy náy nói với bố mẹ rằngmình phải đi họp lớp, nên ăn xong cơm trưa sẽ trỏ' về thành phố. Bố mẹ chuẩn bịcho cô những món ăn cô vẫn thích, gói gọn gàng rồi chất đầy trong cốp xe củacô, họ còn mua thêm vài chai tinh dầu hạt tiêu, để cô mang về cho Như Băng.
Trong dịp nghỉ Tết, đường cao tốc không nhộn nhịp xenhư ngày thường. Gần bốn giờ, cô về đến tiểu khu, dừng xe bên cạnh vườn, rồi mởcốp xách đồ lên. Đến nơi dập thẻ đi vào, đang cố gắng đưa tay ấn mật mã cửa thìdi động của cô đổ chuông. Tạ Nam đoán là Vu Mục Thành, trên đường cô đã nhậnđược cuộc điện thoại của anh, hỏi cô đang ở đâu, còn dặn dò cô lái xe cẩn thận.Cô cố gắng mở cổng toà nhà, lấy thẻ mở cửa từ, rồi đi vào bếp để đồ trên bànăn, sau đó lấy điện thoại vẫn đang đ chuông ra nghe, thấy một số lạ, cô vộivàng bắt máy.
“Xin chào.”
“Xin gọi Hạng Tân Dương nghe điện.” Một giọng nữ xưngxưng vang lên trong điện thoại. Tạ Nam kinh ngạc: “Xin lỗi, chị nhầm số rồi”.
“Đủ rồi, Tạ Nam, đừng giả bộ nữa, tôi là Đường LăngLâm.”
“Tôi biết chị là ai, nhưng chị gọi nhầm rồi, nếu chịmuốn tìm chồng chị thì đâu cần gọi điện cho tôi.”
“Nếu anh ấy chịu nghe điện của tôi, việc gì tôi phảigọi cho cô. Tết nhất, tôi không muốn nói những lời khó nghe, xin cô đưa máy choanh ấy.”
“Chị Đường à, hay tôi gọi chị là phu nhân Hạng nhé.Chị có biết giờ chị rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-noi-nay-cung-anh/3091939/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.