Tạ Nam ngồi bên ghế lái phụ, Vu Mục Thành đón lấy chìakhóa, vào vị trí lái xe. Anh ngồi nghiêm chỉnh lại, thắt dây an toàn rồi khởiđộng máy. Trên đường, cả hai người đều không nói gì. Gặp đèn đỏ, anh khẽ quayđầu nhìn, Tạ Nam ngồi bên cạnh với khuôn mặt tái xanh, tinh thần tiều tụy, mệtmỏi, pha chút lo âu. Dù không quen và không thuận tay lắm, nhưng Vu Mục Thànhvẫn lái xe nhanh hơn mọi hôm.
Lần này, cô ngoan ngoãn theo anh lên nhà, ngồi trênsofa. Vu Mục Thành đặt chìa khóa nhà và thẻ từ trước mặt cô, rồi chăm chăm nhìncô với dáng vẻ sẵn sàng trả lời bất cứ câu hỏi nào. Tạ Nam biết rõ mình nóikhông lại được với anh, có điều cô vẫn do dự, quét mắt nhìn xung quanh.
Phòng khách có thiết kế gác lửng, không gian rộng lớn,người ta đã bỏ nhiều công sức để trang trí cho nó lúc ban đầu, nhưng Tạ Nam chỉcảm thấy nó quá tỉ mỉ. Phát hiện ra Tạ Nam đang chăm chú nhìn hoa văn trang tríở tay vịn cầu thang, Vu Mục Thành nói: “Đó không phải là sở thích của anh”.
“Khi trang trí nhà, anh đều để người khác làm hết à?”Tạ Nam không biết nói gì, đồng thời cũng thắc mắc căn phòng tối qua mình ngủ nữtính quá, mà Vu Mục Thành có vẻ không giống như vậy. Một người đàn ông độc thânnếu trang trí kiểu này thì quả thật kỳ lạ.
“Anh mua lại căn nhà này, lúc đó người chủ cũ đã trangtrí xong rồi, anh chỉ thay một số đồ và rèm cửa, sau đó dọn dẹp phòng ngủ rồiphòng đọc sách trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-noi-nay-cung-anh/3091937/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.