Vốn tưởng uống canh gừng là không sao nữa, nhưng tới ngày hôm sau, Dương Trĩ vẫn bị sốt.
Người phát hiện ra đầu tiên không phải bản thân cậu, mà là Trần Bách Kiêu.
Sáng nay Dương Trĩ dậy rất muộn, lúc cậu ra khỏi phòng, cô giúp việc đã nấu xong bữa sáng, hơn nữa còn dọn dẹp phòng bếp xong xuôi ra về.
Trần Bách Kiêu ngồi kế bàn ăn, cầm máy tính bảng, đang đọc tin tức trong ngày.
Dương Trĩ thoạt trông không được tươi tắn lắm, bước đi cũng yếu xìu. Tới cạnh bàn ăn, cậu vịn ghế, hỏi Trần Bách Kiêu bằng chất giọng khản đặc là có nước không.
Trần Bách Kiêu đứng lên rót nước ấm cho cậu, lúc đi qua để cốc trong tầm tay cậu, Trần Bách Kiêu giơ tay chạm vào trán Dương Trĩ.
Có lẽ vì đang sốt, Dương Trĩ váng đầu, không được tỉnh táo lắm, nên khi lòng bàn tay Trần Bách Kiêu áp lên trán cậu, Dương Trĩ không kháng cự tẹo nào mà đứng bất động rất ngoan.
“Sao thế?” Dương Trĩ nhíu mày, “Mình sốt à?”
“Chắc vậy rồi.” Trần Bách Kiêu cảm thấy rất nóng, ít nhất là nóng hơn nhiệt độ của anh.
Anh kéo ghế ra, cầm cánh tay Dương Trĩ để cậu ngồi xuống, mình thì vào phòng khách lục tủ tìm súng đo nhiệt độ.
Chẳng mấy chốc anh đã đo xong nhiệt độ của Dương Trĩ. 39 độ hơn, đã đến mức sốt rất nặng rồi.
Trần Bách Kiêu cầm ly nước của cậu lên, bảo Dương Trĩ theo mình vào phòng nghỉ ngơi. Dương Trĩ đứng dậy rất chậm chạp, cụp mi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-ben-anh-kho-tu/2697638/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.