Khi đồng nghiệp của Dương Trĩ đến, Dương Trĩ còn đang ngủ.
Trần Bách Kiêu nhận được cuộc gọi từ bảo vệ tòa nhà, nói có mấy cô cậu thanh niên tới tìm anh lấy đồ. Trần Bách Kiêu suy ngẫm cẩn thận một lát, nhờ bảo vệ hỏi họ xem họ là đồng nghiệp của ai.
Những người bên đó nói đúng tên Dương Trĩ, Trần Bách Kiêu nhờ bảo vệ dẫn họ lên.
Trần Bách Kiêu mở cửa, thấy quả nhiên có một tốp thanh niên đứng bên ngoài. Trang phục của họ không kỳ quái lắm, nhưng cũng chẳng bình thường là bao, mang lại cho Trần Bách Kiêu một cảm giác rất giống kiểu thời trang Dương Trĩ hay mặc.
Thấy Trần Bách Kiêu, năm sáu cô cậu này cũng sửng sốt, đều liếc nhìn nhau.
“Các bạn là đồng nghiệp của Tiểu Trĩ đúng không?” Trần Bách Kiêu mở cửa rộng thêm chút nữa, “Vào đây đi, bên ngoài hơi lạnh.”
Trần Bách Kiêu bật điều hòa trong nhà. Vốn dĩ vào mùa Thu anh không hay bật, nhưng vì Dương Trĩ tới, nên anh để nhiệt độ ổn định 24/24.
Nhà không có quá nhiều dép lê, Trần Bách Kiêu bảo họ không cần thay giày dép.
Hai chiếc thùng các-tông lớn được đặt kế phòng khách, Trần Bách Kiêu đi qua chỉ vào chúng, nói: “Hôm đấy chúng tôi mang đống này ra khỏi studio đây.”
“Bọn em đều nghe anh Dương kể lại rồi ạ,” một bạn nữ nói, “Về sau tụi em cũng qua ngó thử, sửa xong đường ống nước rồi nhưng sàn bị ngấm hỏng hết cả, phải dát lại hết, chắc sẽ mất rất lâu ạ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-ben-anh-kho-tu/2697635/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.