Ban đầu Trần Bách Kiêu rất sợ Dương Trĩ đau, sợ cậu không thích ứng được, nên đẩy đưa rất chậm rất dịu dàng. Về sau Dương Trĩ nói không cần phải thế, bàn tay ướt át mềm mại khoác lên vai Trần Bách Kiêu, thế là Trần Bách Kiêu chuyển qua vô cùng mạnh bạo.
Đến khi anh tắm xong cho Dương Trĩ bế cậu ra, thì đã khuya lắm rồi.
Trần Bách Kiêu đặt Dương Trĩ nằm lên giường. Dương Trĩ đã nhắm mắt lại, phần bụng mềm áp lên bụng nhỏ của Trần Bách Kiêu, lần mò ôm lấy anh.
“Có khó chịu không em?” Trần Bách Kiêu nương tư thế ôm để xoa eo cho cậu.
“Không…” Dương Trĩ nhấc một chân gác lên người Trần Bách Kiêu.
Trần Bách Kiêu đưa tay qua sờ, còn nâng lên một chút, để cậu thấy dễ chịu hơn. Dương Trĩ rên khe khẽ, tay vô thức lần vào dưới áo ngủ của Trần Bách Kiêu, vuốt ve sống lưng anh.
Tuy rằng công việc của Trần Bách Kiêu vô cùng bận rộn, nhưng anh tập luyện rất đều đặn, cơ bắp chỗ nào ra chỗ ấy, người ngợm vô cùng săn chắc.
Dương Trĩ thích lắm, cũng cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc.
Ngủ một giấc tới giữa trưa hôm sau, khi Dương Trĩ thức dậy thì Trần Bách Kiêu đã không còn ở nhà nữa.
Cậu cử động, cảm thấy vẫn rất đau, có điều vị ngọt trong lòng đã vượt qua cơn đau này.
Dương Trĩ không muốn rời giường, cậu nằm ngẩn ngơ một lát, mò tìm di động của mình nhắn tin cho Trần Bách Kiêu, hỏi anh đang ở đâu.
Chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-ben-anh-kho-tu/2697601/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.