Trần Bách Kiêu nhanh chóng quay về cương vị của mình, Dương Trĩ cũng bắt đầu lên kế hoạch trang hoàng lại studio với các đồng nghiệp của cậu.
Tết Dương đã sát sườn, năm nay lịch Âm lại đến rất sớm, đầu tháng 2 đã Tết rồi, bởi vậy họ cần mau chóng hoàn thiện nội thất.
Dạo này vì chuyện truyền thông nên lượng công việc của studio rõ ràng tăng lên rất nhiều, ai cũng bận ung não. Ngày nào gần giờ tan làm Dương Trĩ cũng đến studio xem tiến độ nội thất, kiểm tra chi tiết, rồi lại về nhà tiếp tục công việc. Nhưng may thay Trần Bách Kiêu còn bận hơn cả cậu, bình thường họ rất ít dùng bữa với nhau, Trần Bách Kiêu về cơ bản toàn tăng ca tới tầm 10h khuya mới về, tắm rửa xong anh qua phòng dành chút thời gian cho Dương Trĩ, rồi lại về phòng làm việc bận rộn tiếp.
Vì ban ngày Dương Trĩ cũng mệt mỏi, hơn nữa giường Trần Bách Kiêu thật sự quá dễ chịu, nên cậu ngủ rất nhanh mà cũng rất sâu, chẳng mấy khi cậu biết rốt cuộc Trần Bách Kiêu lên giường lúc mấy giờ. Mấy lần cậu hỏi anh, anh toàn trả lời kiểu ba phải nước đôi.
Cuối cùng một ngày nọ, vì tối ăn nhiều quá, nên Dương Trĩ tỉnh dậy vì trướng bụng. Đồng hồ treo tường chỉ 12 rưỡi, phần giường bên kia vẫn trống không.
Dương Trĩ tưởng Trần Bách Kiêu chỉ dậy uống nước hoặc đi vệ sinh, cậu cũng không đeo máy trợ thính lên, cúi đầu ngồi bên mép giường một lát cho tỉnh, rồi mới đứng dậy tìm dép lê.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-lai-ben-anh-kho-tu/2697599/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.