“Sao không bảo người báo trước một tiếng?” Vạn Dực vẫn toàn thân áo trắng thư sinh, chưa nói đã cười, ung dung đi từ nhà thuỷ tạ tới......
Thương Hủ cười ngây ngô cúi đầu vái chào, “Đều tại Lý Hoan Khanh, ta đã bảo chờ một chút cũng không sao, bảo gã sai vặt thông báo rồi hãy vào, hắn ta lại một khắc cũng chẳng chờ được. Hôm nay mạo muội vào đây như thế, không biết có quấy rầy không?”
Vạn Dực cười như có như không, nói “Nếu ta nói là phiền thì sao?!”
Thương Hủ sửng sốt, nhất thời không phân rõ là nàng nói đùa hay giận thật, luống cuống lắp bắp, “Vậy...... Vậy......”
Lý Hoan Khanh nói chen vào, “Vậy thì phạt bọn ta mời ngươi đến Phong Nhạc lâu đãi tiệc lớn, đến lúc đó bất luận Vạn Lang phạt bao nhiêu rượu, bọn ta đều chấp nhận.” Lời vừa thốt, các vương tôn công tử còn lại sôi nổi ủng hộ theo.
Phong Nhạc lâu xây sát bờ sông, tạo thành từ năm tòa lầu cao ba tầng, nối liền và thông nhau bằng một hành lang chung, dưới lầu dựng một hàng cột dài trăm bước, trong vườn xây hiên quán đình tạ, gieo trồng hoa cỏ......
Đình tạ nơi tòa lầu này, hoa đá nước hài hòa, đồ dùng xa hoa, đứng đầu cả nước.
“A...... Không phải trước đây chúng ta đã nói là đến nhà Đô ngự sử dự lễ sao?” Tiểu công tử nhà Thái úy chưa phản ứng kịp, không hiểu ra sao thốt lên.
Lý Hoan Khanh âm trầm quét mắt liếc y một cái, khiến y lập tức im miệng. Rồi sau đó sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ho-gian-than-long-quyen/2155373/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.