Một hai ba bốn năm...... Mấy vị công tử mỗi người một nàng, rồi sắp xếp chỗ ngồi.
Quảng Uy tướng quân lộ ra vẻ mặt đau khổ, cố gắng làm như không thấy với nữ tử đang rúc vào bên cạnh hắn ta, lòng thầm nghĩ sau khi trở về phải lập tức lớn tiếng ra oai phủ đầu tố cáo giải oan trước – hay nên chủ động đến phòng giặt chà sạch bàn giặt đồ rồi ngoan ngoãn quỳ ở đầu giường của phu nhân thì mới tốt? (LPH: ta thích anh này quá)
Tề vương điện hạ thì lại đang giận tái mặt không ngừng tỏa ra sát khí, không một bóng người ngồi cạnh.
Các hoa khôi lần này, vốn định ưu tiên hiến cho Tề vương điện hạ, ngặt nỗi ngay cả nhìn hắn cũng không thèm liếc mắt một cái đã lạnh lùng từ chối, vì thế hoa khôi không thể lui ra mà phải vô cùng đáng thương cứng đơ tại chỗ, nhìn mọi người bằng ánh mắt xin cứu giúp.
“Ngươi đến bên cạnh ta đi.”
Bên trái đã có một giai nhân xinh đẹp, Vạn Lang vẫn lộ ra nụ cười nhẹ nhàng với nàng ta, trong ánh mắt vừa ao ướt vừa ghen tị ở xung quanh, hoa khôi tiểu thư nơm nớp lo sợ ngồi vào bên phải Vạn Lang...... Bởi vì Tề vương điện hạ đã ngồi xuống sát bên cạnh, ngay bên cạnh đó!┭┮﹏┭┮
Thấy Vạn Dực trái ôm phải ấp, rất là vui sướng, mọi người đều theo đuổi tâm tư của mình, uống rượu ngon giai nhân ngồi cạnh dâng lên, lại đều chẳng nghe ra mùi vị gì.
Thôi ma ma thấy tình cảnh có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ho-gian-than-long-quyen/2155365/quyen-1-chuong-18-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.