Hoa bay phấp phới thành xuân, gió đông lay liễu trong sân tiết Hàn. (Trích trong bài thơ Hàn Thực – Hàn Hoằng)
Xem hình thức là biết nội dung, ngày hôm đó vào tết Hàn thực nhà nào cũng chiết cành liễu cắm ở trên cửa, mái hiên và gian bếp. Khi Kỳ Kiến Ngọc đứng dậy, thị nữ đã dâng lên bộ đồ mới bên trên có một cành liễu tươi non, hắn vẫy tay cho thị nữ lui xuống, sau khi hai hay ba lần mặc xong quần áo liền đi về phía thư phòng, đêm qua Vạn Dực một mực ở trong thư phòng mân mê mấy chồng tấu chương, kêu hắn về phòng ngủ trước, không ngờ đến tận khi hắn ngủ, Vạn Dực vẫn không quay lại, xem ra lại nghỉ ngơi ở thư phòng đây......
Suy nghĩ đến điểm này, Kỳ Kiến Ngọc có chút đau lòng bước chân càng nhanh hơn, đẩy cửa ra, Vạn Dực phía đối diện đã mũ áo chỉnh tề quay đầu lại nhìn hắn, “Ngọc Lang, sao dậy sớm thế?”
Kỳ Kiến Ngọc nhìn quầng thâm màu xanh nhạt dưới mắt Vạn Dực, nhăn mày, “Tại sao không ngủ nhiều thêm một lúc nữa?”
“Nếu ngủ tiếp sẽ bỏ lỡ việc lâm triều.” Vạn Dực mỉm cười nói,“không sao, mấy ngày nay đã bận rộn xong rồi, ta có thể nghỉ ngơi một thời gian ngắn.”
Kỳ Kiến Ngọc kéo lấy cánh tay Vạn Dực,“Trong triều có cô, cần gì phải tự thân tự lực mọi chuyện như vậy.” Rồi sau đó có chút thẹn thùng thấp giọng, “...... Ngươi chỉ cần bận rộn chuyện của cô là đủ rồi.”
Vạn Dực bật cười, vỗ cái người đang lôi kéo cánnh tay của mình, vô cùng chân thành và tự nhiên nói,“Điện hạ, ta cũng là nam nhân đấy!” Sao bằng lòng yên tâm thoải mái tránh ở phía sau người khác?
Kỳ Kiến Ngọc cũng chưa hiểu hết lời nói của y, trong lòng không khỏi cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ho-gian-than-long-quyen/2155311/quyen-3-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.