Cuối cùng......
Cuối cùng như mộng thành sự thật, theo đường cong duyên dáng của đôi môi kia, phun ra một câu -- “Thôi ma ma, Vạn mỗ muốn vị cô nương này.”
Khi rời khỏi Túy Nguyệt lâu, sắc trời còn sáng. Mặt trời còn chưa khuất về Tây, vẫn sót lại vài hơi ấm.
Úy Trì Trì chắp tay nói, “Chúc mừng Vạn Lang, dung mạo Thanh quan kia trong veo, hôm nay ngươi diễm phúc thật sâu rồi.”
“Nếu Uất Trì huynh thích, Vạn Dực vui lòng tặng lại thứ mình yêu thích.”
“Trăm ngàn lần đừng thế,” Úy Trì Trì lộ vẻ đau khổ, “Cuộc đời Tam tiểu thư hận nhất điều này, ngươi đừng có hại ta.”
Vạn Dực cười nhẹ, “Vạn mỗ đã chịu thiệt vì Uất Trì huynh, chủ động rời khỏi nhóm người tranh làm con rể nhà Đô ngự sử.”
“Huynh đệ tốt!” Uất Trì vỗ vai Vạn Dực, “Ngày sau nếu tẩu tử tương lai của huynh so đo chuyện này, ta chắc chắn sẽ đứng ra bảo vệ danh dự cho Vạn Lang!”
Mũi Vạn Dực khẽ hừ một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Úy Trì Trì đành ngượng ngùng sờ sờ ót, nói như có như không, “Ngươi tính để Thanh quan kia ở Túy Nguyệt lâu dạy dỗ vài ngày? Càng kéo dài...... e là...... nảy sinh biến cố.”
Vạn Dực cười như không cười nhìn hắn ta.
Úy Trì Trì thấy y không định tiếp lời, đành mặt dày chủ động nhắc tới, “Vậy...... chỗ Thương huynh và Lý Hoan Khanh...... Khụ khụ......” Nếu bọn họ biết hắn ta giật dây khiến Vạn Dực nạp thiếp, chắc không thể không tuyệt giao với hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ho-gian-than-long-quyen/2155355/quyen-2-chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.