Sau tết Hàn thực, người tu dưỡng mấy ngày vất vả mới nhặt nổi cái mạng – Tằng Vinh cầm lấy tấu chương, đã hoàn toàn mơ hồ,“Vì sao không cho lão phu tiếp tục kiện cáo vụ án của Quân gia?” Lạm dụng quyền thế tự cho mình là đúng và hãm hại trung lương, hai hạng mục này cũng đủ để lật đổ Thương Lượng! trên trán lão ta cuốn băng gạc, run rẩy điên rồ hết lần này đến lần khác vuốt ve bản tấu,“Gay go quá, chẳng lẽ đến đến giờ phút quan trọng này mà Vạn Lang ngài còn muốn buông tha cho Thương Lượng, lão...... Lão muốn giết lão phu a!”
“Đương nhiên không phải.” Vạn Dực trấn an vội bước lên trước đỡ lấy Tằng Vinh. “Tằng đại nhân trước hết đừng kích động, hãy nghe ta nói đã.”
Tằng Vinh hiển nhiên không cho là đúng, lão ta thở hổn hển thuận thế ngồi xuống,“Ngài nói đi.”
Vạn Dực ôn tồn hỏi, “Tằng đại nhân hy vọng lần này Thương Lượng có thể tránh được một kiếp sao?”
Tằng Vinh giọng căm hận nói,“Tất, nhiên, phải, chết!”
Vạn Dực mỉm cười từ trong tay Tằng Vinh rút ra bản tấu chương,“Như vậy tờ tấu chương này, nhất quyết không thể đưa lên nữa.”
Tằng Vinh kinh hãi,“Tại sao lại nói vậy?”
“Tằng đại nhân cảm thấy...... tính nết của đương kim Thánh thượng ra sao?”
Tằng Vinh nhìn từ trên xuống dưới từ trái qua phải, phun ra nuốt vào lại kiên định nói, “ - - Chết vì sĩ diện!”
Phụt!
Vạn Dực thiếu chút nữa không kìm nén được bật cười, hình dung này của Tằng Vinh thật sự là quá chuẩn luôn.
“đã thế, Tằng đại nhân ngài nghĩ xem, vụ án nhiều năm trước của Quân Mẫn Ngôn tuy rằng do Thương Lượng ỷ vào tuổi tác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-ho-gian-than-long-quyen/2155310/quyen-3-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.