Nhưng... hôm nay Phượng công chúa lại không thấy bóng dáng... Hoàng Thượng, Hoàng Hậu sốt ruột thì Sắc Ca Thiên đến nói:
"A Mị đang ngủ... tối qua lao lực quá độ nên mệt, nhi thần tạ tội thay cho nàng ấy..."
"..." Thiên hạ ra đây mà xem! Hố cả người sinh ra nó!
"Được rồi, hủy hết đi!" Ai bảo ông đây chỉ có mỗi đứa con chứ...
Thế là lễ sắc phong cứ thế hủy...
Hủy đến nỗi tác giả như ta cũng khó hiểu.
...
Phủ thái tử.
Phương Mị Mị trong chăn nghĩ tới đêm hôm qua, nước mắt không khỏi tuôn rơi...
Hồi tướng...
"Phương Mị Mị! Chết đi!" Miên Dạ một thân sắc xanh, tay cầm kiếm, thân hình lao như bay về phía Phương Mị Mị, Phương Mị Mị tránh đi kinh ngạc nhìn Miên Dạ.
"Miên Dạ?"
"Đừng dùng ánh mắt đó nhìn ta! Tiện nhân!" Miên Dạ nhắm vị trí yếu nhất ở phần bụng, giơ kiếm lên một lần nữa lao đến, Phương Mị Mị định tránh đi nhưng Miên Dạ phi ra ba phi tiêu nhỏ... khiến Phương Mị Mị không tránh được cả hai.. chỉ có thể tránh phi tiêu, tránh xong cũng là lúc thanh kiếm sắc bén của Miên Dạ đâm vào bụng mình... Miên Dạ đâm rồi rút ra, máu tươi phun, tung tóe trên đất...
"Kết quả của việc khiến ta tức giận! Ta cho ngươi sống không bằng chết!" Miên Dạ nói xong rời khỏi... ở trong phủ thái tử lúc đó là nửa đêm... nên chẳng ai nhìn thấy tình cảnh này cả.
Cả đêm Phương Mị Mị ngất ở ngoài... đến khi tỉnh lại thì nghe thái y nói mình không thể sinh con được...
Cảm giác đây... thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dm-ta-thanh-vuong-phi-roi/1566918/quyen-3-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.