(Nữ phụ độc ác thật sự đến rồi đây, tình địch thật sự của chị đó. À, cặp đôi Mị, Thiên không có ngược nhau như cái chương đặc biệt kia tả đâu nhé!)
"Ngươi bỏ tay ra, ngươi mau bỏ tay ra! Ta muốn đi tìm người!"
Phương Mị Mị bị Sắc Ca Thiên lôi kéo đi vào phòng...
Phương Mị Mị mấy ngày trước đang đi lang thang tìm người thì bị Sắc Ca Thiên lo lắng chạy đi tìm tìm được... thế là Phương Mị Mị bị bắt về, hôm nay Phương Mị Mị bỏ trốn thì lại bị Sắc Ca Thiên bắt lại.
"Phương Mị Mị! Tỉnh táo lại cho bổn thái tử!" Sắc Ca Thiên quát to, Phương Mị Mị vẫn như cũ, muốn tránh khỏi Sắc Ca Thiên: "Ngươi buông ra! Ta không biết ngươi! Ta muốn đi tìm muội muội... muốn đi tìm muội muội ta..."
Sắc Ca Thiên phát hiện Phương Mị Mị vẫn chưa tỉnh táo hoàn toàn... chỉ là lúc tỉnh lúc mê như vậy... khiến lòng Sắc Ca Thiên như bị thứ gì đó chọc ngoáy.
"A Mị, ta cho nàng nói lại lần nữa! Quên bổn thải tử ta?"
"Ta không quen ngươi! Ta..."
Vù... thứ gì đó bay vào miệng Phương Mị Mị, bên tai có giọng nói khác khiến Phương Mị Mị ngoan ngoãn nghe:
"Phương Mị Mị, từ nay... con là Ấm Lạc... một Ấm Lạc hoạt bát, đáng yêu. Ngủ đi." Phương Mị Mị ngất đi.
"Dọa chết ta rồi Bái kiến thái tử. Thái tử cầm lấy nó, khi nào thuốc hết công hiệu thì cho Mị Mị uống, thôi thảo dân đi luôn đây." Rồi đưa bình thuốc nhỏ, di chuyển một cái bóng trắng biến mất...
Sắc Ca Thiên: "..." Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dm-ta-thanh-vuong-phi-roi/1566908/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.