Trích Liên đang suy nghĩ xem đi nơi nào yên tĩnh nhất thì nghe thấy Thảo Nhi nói: "Tuyết băng thất tình hả?" Trích Liên quay đầu, "Hài tử không nên hỏi nhiều!" Mới mười mấy tuổi mà đã biết thất tình, chắc chắn là bị dạy hư rồi!
"...Hài tử em gái ngươi!" Thảo Nhi giận dỗi, Thảo Nhi một lúc sau mới phát hiện, từ khi nào nàng học từ này của Vương Phi rồi?
"Hắt xì" Nàng đang ngắm hoa tự dưng ngứa mũi, hắt xì xong đưa tay gãi mũi trong lòng nghĩ: ai nhắc đến nàng?
Trích Liên khó hiểu, cái gì em gái? Cảm giác nha đầu này đang chửi hắn...
"Không phải chửi ngươi... mà chuyện này đâu quan trọng! Ngươi thất tình thật à?" Thảo Nhi cảm thấy cuộc nói chuyện này bị chính mình làm rối loạn, cũng chính mình rối loạn theo.
Tự nói rồi tự bảo không quan trọng... chưa tỉnh ngủ hả? Trích Liên nghĩ thế, tay giơ lên một ngón hỏi Thảo Nhi: "Số mấy?" Thảo Nhi ngơ ngơ trả lời, "Số hai."
"Xem ra rất tỉnh." Trích Liên nói xong mới chú ý, hình như sai sai gì đó... Hắn hình như bị lẫn gì rồi...!
"Ý gì?! Tuyết băng! Ngươi nói đầu óc ta có vấn đề?" Thảo Nhi mồm há ra mắt tức giận nhìn Trích Liên, Trích Liên theo thường lệ gật gật đầu tỏ vẻ đúng rồi đó rồi lại lắc đầu...
"Ngươi... ngươi... ta... ta véo chết ngươi!" Thảo Nhi nói là làm, tay véo vào hông Trích Liên.
"Nha đầu! Ngươi không biết ngại ngùng à? Ta là nam nhân đó!" Trích Liên bị sự đụng chạm này mà sửng sốt, có nữ nhân nào như này không? Chẳng kiêng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dm-ta-thanh-vuong-phi-roi/1566893/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.