(Xin vào santruyen ủng hộ mị ạ!)
2 Năm sau nữa Diệu La Thiên cứu được một cô nương và một cậu bé, hình như là tỉ đệ. Lúc đó Diệu La Thiên chính là kẻ bề ngoài là người bên trong là thú, một con thú khiến người khác ghê tởm, bà nhớ rõ các thị thiếp ông ta nạp vào phủ đều bị ông ta hành hạ đến chết... người chết không nhắm mắt, người đôi mắt chảy ra máu.
Cô nương Diệu La Thiên cứu là Lục Phi... Diệu La Thiên định ép buộc Lục Phi... nhưng bị đệ đệ của Lục Phi phá hỏng, cơn tức liền bộc phát, một kiếm giết chết đệ đệ Lục Phi.
Lục Phi chứng kiến đệ đệ bị ân nhân giết chết... Lục Phi hối hận, oán hận, thù hận, tất cả chữ cuối đều là hận, còn về sau vì sao được phong phi, được hoàng thượng để ý thì bà không biết, Thứ bà biết là mấy năm nay Lục Phi luôn luôn muốn tìm được cái đuôi của Diệu La Thiên, chỉ cần nắm được đuôi, dù giết hay làm gì thì cũng chẳng sao, điều kỳ lạ ở đây Lục Phi chỉ tra ra được chuyện bà là Đường Bích và Mộng Nhi không phải con bà.
Bà không quan tâm Diệu gia, chỉ quan tâm Mộng nhi, nếu mọi chuyện đến nước này bà cũng không muốn vì chuyện năm đó mà thương tổn đến tình cảm đẹp đẽ của Mộng Nhi và Tình Vương, không có mẫu thân nào không muốn con cái mình sống vui vẻ và hạnh phúc cả.
Lục Phi một lúc lâu mới đồng ý, "Chỉ cần yêu cầu không quá đáng, bổn cung chấp nhận." Nói vậy trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dm-ta-thanh-vuong-phi-roi/1566892/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.