Không khí trong phòng như ngưng đọng lại, chỉ còn ánh sáng mặt trời chiếu rọi vào bên trong như đang nhảy múa. Hương thơm hoa cỏ trồng bên ngoài vườn lặng lẽ len lỏi vào bên trong hòa cũng hơi thở của hai người đang nhìn nhau.
Ngụy Vũ tham lam ngắm nhìn gương mặt xinh xắn đang đứng trước mặt mình. Từ lúc nhìn thấy bóng dáng cô, tim anh như đánh thịch một cái thật mạnh trong lồng ngực. Bây giờ hình như vẫn còn cảm giác đau đớn tê dại.
Lần này, anh đã thực sự tìm đúng người rồi.
Hà Ngọc Thảo cũng đang âm thầm quan sát anh. Người đàn ông này có một khí chất vương giả quá mạnh, anh chỉ đứng một chỗ mà cũng khiến cho người khác cảm thấy anh là người cao cao tại thượng. Thân hình cao lớn, bộ áo vest tôn lên cơ thể rắn chắc, chiếc quần tây bao lấy đôi chân dài thẳng tắp. Gương mặt điển trai góc cạnh, sống mũi cao, đôi môi mỏng bạc tình, không một chỗ nào là không xuất sắc.
Ngụy Vũ ưu nhã không nhanh không chậm đi đến trước mặt người con gái đang ngẩn ngơ nhìn mình. Anh nhếch miệng cười, có vẻ như cô khá hài lòng với ngoại hình của anh.
Được cô đánh giá cao anh rất lấy làm vinh hạnh đấy.
Khi Ngụy Vũ dừng bước trước mặt Ngọc Thảo, anh vươn tay về phía cô lên tiếng:
“Xin chào, tiểu thư.”
Ngọc Thảo khẽ giật mình, cô vội vàng thu lại biểu tình thất thần của mình, lịch sự vươn tay về phía anh, đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình vào bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-day-chi-co-ngot-va-ngot/3563387/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.