Buổi sáng sau kì nghỉ mừng năm mới dương lịch, Hà Ngọc Thảo thong thả đến Lạc Thư Quán khá muộn. Thời tiết mùa đông ở thủ đô vừa khô vừa lạnh, cây cối bên đường đã rụng gần hết lá. 
Trong lúc lái xe đến nơi làm việc, Ngọc Thảo nhìn qua hai bên đường, mọi người đã quay lại cuộc sống thường nhật. Có điều khác biệt là ở hai bên đường người bán hoa và cây cảnh đã bắt đầu bày bán nhiều hơn. Trung tâm thương mại và các cửa hàng nhỏ cũng đã trang trí nhiều đồ sắm tết Nguyên đán. 
Ngọc Thảo thầm nghĩ, vậy là quãng thời gian bận rộn nhất trong năm của cô cũng sắp bắt đầu. 
Từ nhỏ cha mẹ bận rộn công việc nên cô sống với ông ngoại. Có lẽ do ảnh hưởng của thói quen sinh hoạt của ông ngoại nên Ngọc Thảo thích những thứ thuộc về văn hóa cổ xưa. 
Ngọc Thảo được xem là một tiểu thư tiêu chuẩn trong giới danh viện. Cầm, kỳ, thi, họa không thứ gì mà cô không thông thạo. Danh tiếng của cô cũng nhờ thế mà vang xa. 
Lớn lên cô không theo truyền thống của gia đình vào quân đội mà thi vào khoa văn học của trường đại học A. Sau khi tốt nghiệp thì tự thành lập Lạc Thư Quán, trở thành một thư pháp gia. 
Ngọc Thảo quả thật là có tài năng cộng thêm sự hậu thuẫn của gia đình nên chỉ mới hai năm, Lạc Thư Quán của cô đã được xem là một nơi thanh nhã nhất ở thủ đô. Nơi đây mọi người có thể đến thăm quan tranh chữ, hoặc đặt mua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-day-chi-co-ngot-va-ngot/3563386/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.