🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhĩ bồi: Đền cho ta



- --



Tuế Vong Quy với Nguyệt Kiến tốn hết một năm, bọn hắn lợi dụng số ít người còn sót lại trong chi ám bộ Tuế An hầu để lại âm thầm động vào vụ án quan dược tỉnh năm đó. Năm thứ 3 sau khi Đoan Chấp Túc bị lưu đày, hoàng đế phải sửa lại án oan vì sự oán hận của dân chúng, kéo theo Đoan Hi Thần ngã ngựa.



Sau cùng, hoàng đế niệm tình phụ tử nên ban cho gã một vùng trù phú làm đất phong, đày ra khỏi kinh thành.



Lúc Tuế Vong Quy đi chơi hoa đăng về, nghe thấy tin này thì cười thành tiếng.



"Niệm tình phụ tử ha ha ha." Tuế Vong Quy xoa mi tâm, hắn nhịn không được lại bật cười, "Sao năm đó không thấy lão niệm tình phụ tử với Đoan Chấp Túc mà để cho y một con đường sống nhỉ?"



Hơn một năm qua, Nguyệt Kiến ngày một hiểu hơn về vị tiểu vương gia thoạt nhìn thì phong quang vô hạn* này, y bận áo đỏ đứng phía sau hắn, nhìn hắn cười ra nước mắt hồi lâu mới nói: "Vương gia, ngài… không đến nhìn hắn thử à?"



*Phong quang vô hạn: Hưởng thụ vinh quang vô tận, rất có thể diện



Từ sau cái lần Đoan Hi Thần bắt hắn đến phủ, Tuế Vong Quy không còn gặp lại gã, mỗi khi có việc đều cho Nguyệt Kiến đi làm. Hắn cũng không biết nếu gặp Đoan Hi Thần, mình sẽ làm ra chuyện gì nữa.



Hắn hững hờ nói: "Nhìn gì chứ, chó nhà có tang mà thôi."



Chỉ cần rời khỏi kinh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-danh/2498796/chuong-34.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.