"Cha và mẹ đã tìm người đo, foóc-man-đê-hít hoàn toàn đạt tiêu chuẩn, vì vậy con có thể yên tâm để bọn nhỏ ở đây mà không có vấn đề gì”
"Mẹ không biết con thích phong cách nào, cách trang trí này là do cha và mẹ đã tổng hợp từ nhiều bạn trẻ."
Tô Thi Hàm nắm lấy cánh tay mẹ chồng, cảm động nói: "Con thích lắm, cha và mẹ quá chu đáo, con thật cảm động”
"Chỉ cần con thích là được” Bà Tần nói với một nụ cười
Tô Thi Hàm đi quanh phòng, càng xem cô càng thích, nhưng nghĩ đến Tân Lãng, cô nói: "Mẹ, căn phòng này trang trí theo phong cách con thích, vậy thì Tần Lãng có thể...."
Bà Tần nói: "Nó là con trai, làm gì quan tâm những chuyện này? Hơn nữa, các con một năm trở về cũng không ở chỗ này bao lâu. Cứ tùy ý đi. Nếu như nó không thích thì bảo nó ra phòng khách ở đi, ở bên kia trang trí đơn giản!"
Tô Thi Hàm nghe vậy thì bật cười.
Hai mẹ con vui vẻ từ trong phòng trở lại phòng khách, Tần Lãng hỏi: “Thi Hàm, mẹ chuẩn bị cái gì cho em vậy? Trong em thật vui vẻ nha”
Tô Thi Hàm tưởng tượng đến phản ứng của Tân Lãng khi trở về phòng thì không khỏi cười nói: "Mẹ đã chuẩn bị cho em một món quà mà em rất thích, một lát nữa anh sẽ biết đó là cái gì”
Tân Lãng có chút khó hiểu, hắn không ngờ vợ mình lại chơi xấu như vậy.
Mấy phút sau, Tân Lãng trở về phòng cất hành lý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3557690/chuong-592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.