Chương trước
Chương sau
Các danh lam thắng cảnh ở Hoành Điếm về cơ bản đều đóng cửa trước năm giờ chiều. Cho nên bốn rưỡi Tân Lãng đưa vợ con trở về khách sạn.

Các bé cưng chơi suốt cả buổi trưa nên trên đường trở về đều ngủ say. Lúc trở lại khách sạn bọn nhóc có tỉnh lại một lúc nên Tô Thi Hàm và các dĩ giúp việc cho bọn nhỏ uống sữa. Rất nhanh sau đó bọn nhóc lại ngủ tiếp,

Sau khi thu xếp xong cho các bé cưng, Tô Thi Hàm mật mỏi ngồi trên ghế sô pha.

"Ôi đi chơi cả buổi chiều mệt quá!"

Dì Vương và dì Trần nhìn thấy vậy, họ lập tức trở về phòng của mình.

Tân Lãng nhìn thoáng qua cửa phòng ngủ phụ Hân đi đến sau lưng vợ bóp vai cho cô.

“Không cần đâu Tân Lãng! Anh cũng mệt cả buổi trưa. Hơn nữa đều là anh lái xe trên đường, ngồi xuống nghỉ ngơi một lát đi!" Tô Thi Hàm đè mu bàn tay Tần Lãng nói.

Tần Lãng vỗ nhẹ tay của cô tiếp tục xoa bóp nói: “Anh không mệt. Đi một chút đường này với anh không tính là gì cả.”

Tô Thi Hàm vừa nghe vậy ngẩng đầu cười ngọt ngào: "Đúng, đúng, Tần Lãng nhà chúng ta là người mạnh nhất"

Đang lúc hai người đang nói chuyện, chuông cửa phòng đột nhiên vang lên. Vì sợ làm phiền các bé cưng nên Tần Lãng lập tức đi ra mở cửa.

Nhân viên khách sạn đứng ở cửa, vừa nhìn thấy Tần Lãng thì cười hỏi: "Xin chào, ngài là Tần Lãng phải không?"

Tần Lãng gật đầu, người kia lập tức lấy ra một thư mời đưa cho hắn.

"Ngài Tân Lãng, đây là lời mời tham gia cuộc đấu giá tối nay mà viện trưởng Khang nhờ tôi gửi cho ngài. Mời ngài lúc đó đến tham dự.”

Tân Lãng cầm thư mời vào nhà. Suy nghĩ một chứt rồi gọi điện thoại cho Lâm Hùng hỏi thăm.

Trước đó Lâm Hùng cũng không nói cho hắn biết tối nay có cuộc đấu giá. Sự kiện lăn này là do Lâm Hùng mời hắn đến dự nên nếu buổi tối có hội đấu giá thì bọn họ nên đi cũng với nhau.

Lâm Hùng nhận điện thoại, nghe Tần Lãng nói chuyện đấu giá, kinh ngạc hỏi:"Cháu nhận được thư mời cho hội đấu giá buổi tối hôm nay sao?”

"Vâng! Nhân viên khách sạn vừa mang lên, nói là tối hôm qua có ngài Khang nào đó đã nhờ anh ấy gửi cho cháu."

Lâm Hùng sững sờ một giây sau đó đột nhiên bật cười.

"Ha hai Tiểu Tần à, để chú nói cho cháu biết. Nhất định là Phó viện trưởng đã nhìn trúng cháu rồi! Buổi tối ngày hôm nay đúng là có một hội đấu giá nhưng cũng không phải nhằm vào tất cả những người đến tham gia Hội chợ Triển lãm Điêu Khắc này đâu. Toàn bộ Hiệp hội điêu khắc hạch đào của chúng ta cũng chỉ có một mình Hội trưởng là nhận được thư mời tham gia hội đấu giá. Cả chú và ông Lý cũng đều không được. tham dự đây!"

“Ngài Khang đột nhiên tặng cho cháu một thư mời đã đủ để chứng minh rằng ông ấy thật sự coi trọng cháu đấy!

“Tần Lãng, bản thân cháu là một thợ điêu khắc. Trong tương lai, cháu nhất định sẽ có những hợp tác khác với Bảo tàng điêu khắc quốc gia. Nếu có cơ hội tốt như vậy thì cháu có thể vào xem một chút. Nhân tiện giúp chú nhìn xem có tác phẩm điêu khắc hạch đào nào tốt hay không.”

"Lần này dì của cháu đã phê duyệt tiền cho chú. Hôm nay đi dạo một vòng ở trung tâm Triển lãm chú vẫn chưa tìm được cái gì phù hợp. Thật ra trong lòng chú vẫn luôn rất thích cái báu vật của cửa hàng cháu lần trước, nhưng mà cháu đã bán đi rồi, cũng không biết đến bao giờ cháu lại điêu khắc cái tiếp theo. Số tiền này là chú muốn mua một đôi hạch đào.”

"Buổi tối cháu giúp chú để ý một chút. Nếu có tác phẩm nào tốt thì nói với chú một tiếng, còn nếu không có tác phẩm thích hợp thì coi như xong. Chú sẽ tiết kiệm số tiền này, chờ cháu ra tác phẩm mới thì sẽ mua vậy!”

Tần Lãng cười nói: "Được, vậy cháu sẽ lưu ý giúp chú.

“Tốt quá! Chú rất thích phong cách điêu khắc của cháu. Nhân tiện, cháu xem trong buổi đấu giá có nguyên liệu hạch đào nào phù hợp hay không. Nếu có thì cháu cứ giúp chú mua lại luôn nhé, đến lúc đó chú muốn mời cháu điêu khắc nó giúp chú, có được không?”

Bởi vì con gái mình nên Lâm Hùng đối với tình hình của Tần Lãng biết rõ. Ông ấy cũng biết Tần Lãng đã ký được hợp đồng điêu khắc gỗ hai mươi triệu tệ trong kỳ nghỉ hè. Hiện tại tiền công của hẳn khá đắt, bản thân ông ấy không thể lại giống như lúc trước dùng mấy trăm nghìn để thuê người ta điêu khắc một đôi hạch đào được.

Tần Lãng nói: "Không sao, chú Lâm. Chúng ta đều là người một nhà. Buổi tối cháu sẽ lưu ý giúp chú.”

Đúng lúc lăn này hắn cũng muốn tìm được một khối gỗ tốt. Buổi sáng ngày hôm nay đi dạo Hội chợ Triển lãm Điêu Khã Thế giới hẳn phát hiện các tác phẩm trưng bày ở sảnh lớn không được đồng đều. Có tác phẩm tốt cũng có rất nhiều tác phẩm bình thường, các nguyên liệu được triển lãm ngày mai có lẽ cũng như vậy. Muốn tìm được một khối gỗ tốt có lẽ phải tốn công xem kỹ một chút.

Nhưng mà hội đấu giá đêm nay lại không giống như vậy.

Có thể lấy ra để bán đấu giá chắc hẳn phải là tinh phẩm. Cũng rất đáng để đi xem thử.

Vi vậy Tân Lãng nói cho Tô Thi Hàm biết chuyện. Hai người dự định tối nay cùng nhau đi tới hội đấu giá.

Mặt khác, giáo sư của Lưu Thiên Dật cũng lấy được thư mời từ hội đấu giá. Lưu Thiên Dật lại dùng tiền mua thư mời này để tiến vào hội đấu giá. Dự buổi tối xem có khối gỗ nào thích hợp hay không.

Hôm nay đi dạo một ngày ở Triển lãm, tiền trong tay hẳn cơ bản đều đã dùng để mua bộ sưu tập heo Peppa. Sau đó gã ta cũng không có mua thêm gì nữa, nhưng gã cũng đã tham quan và xem được không ít tác phẩm. Đối với tác phẩm của mình cũng đã có vài ý tưởng, gã dự định đêm nay sẽ mua một khối gỗ tốt, khi về sẽ bắt tay làm tác phẩm của mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.