Các danh lam thắng cảnh ở Hoành Điếm về cơ bản đều đóng cửa trước năm giờ chiều. Cho nên bốn rưỡi Tân Lãng đưa vợ con trở về khách sạn.
Các bé cưng chơi suốt cả buổi trưa nên trên đường trở về đều ngủ say. Lúc trở lại khách sạn bọn nhóc có tỉnh lại một lúc nên Tô Thi Hàm và các dĩ giúp việc cho bọn nhỏ uống sữa. Rất nhanh sau đó bọn nhóc lại ngủ tiếp,
Sau khi thu xếp xong cho các bé cưng, Tô Thi Hàm mật mỏi ngồi trên ghế sô pha.
"Ôi đi chơi cả buổi chiều mệt quá!"
Dì Vương và dì Trần nhìn thấy vậy, họ lập tức trở về phòng của mình.
Tân Lãng nhìn thoáng qua cửa phòng ngủ phụ Hân đi đến sau lưng vợ bóp vai cho cô.
“Không cần đâu Tân Lãng! Anh cũng mệt cả buổi trưa. Hơn nữa đều là anh lái xe trên đường, ngồi xuống nghỉ ngơi một lát đi!" Tô Thi Hàm đè mu bàn tay Tần Lãng nói.
Tần Lãng vỗ nhẹ tay của cô tiếp tục xoa bóp nói: “Anh không mệt. Đi một chút đường này với anh không tính là gì cả.”
Tô Thi Hàm vừa nghe vậy ngẩng đầu cười ngọt ngào: "Đúng, đúng, Tần Lãng nhà chúng ta là người mạnh nhất"
Đang lúc hai người đang nói chuyện, chuông cửa phòng đột nhiên vang lên. Vì sợ làm phiền các bé cưng nên Tần Lãng lập tức đi ra mở cửa.
Nhân viên khách sạn đứng ở cửa, vừa nhìn thấy Tần Lãng thì cười hỏi: "Xin chào, ngài là Tần Lãng phải không?"
Tần Lãng gật đầu, người kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3504002/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.