Gia đình của Tân Lãng đang trên đường đến đây. Ở Thượng Hải, Tô Thi Hàm cũng không nhàn rỗi.
'Vừa rồi bỗng Tân Huyên gọi lên một cách mạnh mẽ “Baba" khiến ai nấy cũng đều vui mừng. Dì Vương khoe: “Cô Tô, Huyên Huyên của chúng ta thật thông minh. Những đứa trẻ khác cần ít nhất sáu tháng mới nói được. Tôi nhớ con gái của tôi tám tháng mới mở miệng gọi mama”"
"Huyên Huyên chúng ta vừa qua năm tháng đã gọi baba, phát âm còn khá rõ ràng.”
"Huyên Huyên đúng là một đứa bé thiên tài!"
Tô Thi Hàm nghe vậy thì lòng tràn đầy tự hào, đưa tay điểm chóp mũi của Huyên Huyên và khen:
"Huyên Huyên của chúng ta giỏi quá.”
Phương Nhã Nhàn vui vẻ nói: "Trung Thu hôm. nay, con rể còn chưa về. Huyên Huyên đã gửi quà lớn rồi. Thi Hàm, quả của chúng ta cũng phải nhanh chóng chuẩn bị. Còn mấy tiếng nữa, Tần Lãng và nhà thông gia sắp đến rồi!"
Nghe vậy, Tô Thi Hàm lấy lại tinh thần từ trong vui mừng, vẫy vẫy tay nói: 'Mẹ nói đúng. Quà tặng của Huyện Huyên, Tăn Lãng hẳn là rất thích. Vậy thì con không thể thua Huyên Huyên được. Con đi rửa tay rồi ngay lập tức chuẩn bị quà Trung Thu cho chồng và cha mẹ.
Tô Vĩnh Thắng và Phương Nhã Nhàn đến Thượng Hải sáng sớm nay. Lần này họ mang theo rất nhiều đồ nên không thể mang lên máy bay, hai thùng lớn hải sản đặc biệt của Quảng Châu được gửi thắng bằng. đường chuyển phát nhanh trong tối hôm qua.
Hai người họ đã chọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3483801/chuong-361.html