“Mình nhớ kỹ là người quen không có ai là họ Tân mà nhỉ?”
Bấm vào lịch sử cuộc gọi trong số điện thoại, ông ta thấy vào ngày 31 cuối tháng có gọi hai cú điện thoại. Lần thứ nhất có trò chuyện thời gian rất ngắn, lần thứ hai không có liên lạc được.
"Vào ngày 31 tháng trước! Vào ngày này, hình như mình đã đến xem nhà ở hoa viên Vân Hinh."
Nghĩ tới đây, Vương Thế Duy chợt kinh hãi!
Ông vội vàng mở tin nhẫn của mình ra.
Kiểm tra tin nhắn đã gửi.
Quả nhiên, ông thấy mình đã nhản tin cho số điện thoại này!
Mà người kia cũng mang họ Tần!
Sắc mặt của ông nhất thời hoảng sợ: "Mẹ kiếp!
Mẹ kiếp! Không phải chứ?”
"Sao lại trùng hợp như vậy chứ!"
“Chính vị đại sư Tân đã mua căn nhà ở Vân Hinh ư?
Chẳng trách lúc trước ông ra giá tới năm mươi triệu, Tân Lãng cũng không chịu bán nhà cho ông!
Hơn nữa đối với giá tiền ông ta đưa ra, hắn không quan tâm chút nào.
Lúc ấy Triệu Cảnh Lễ cũng nói với ông, nếu như người này đã không muốn bán, vậy thì ông cũng không nên ép buộc.
Ông suy đoán rằng Tân Lãng đi cùng với chuyên. gia.
Không nghĩ tới, Tần Lãng không mang theo chuyên gia nào mà là hãn chính là chuyên gia!
Nghĩ tới đây, Vương Thế Duy lập tức bị dọa toát mồ hôi lạnh.
Ông nhanh chóng nhớ lại những gì đã nói với Tần Lãng ngày hôm đó, xem có nói gì không thích hợp hoặc xúc phạm đến Tần Lãng hay không.
Ông ngồi trên ghế sofa suy nghĩ nhiều lần.
Đúng lúc này vợ ông đi tới, thấy trên trán ông không ngừng đổ mồ hôi lạnh, bà ấy vội vàng hỏi ông cảm thấy có chỗ nào không khỏe hay không?
"Không, anh không sao."
"Vậy tại sao anh lại đổ mồ hôi nhiều như vậy?"
"Thật ư?"
Vợ của Vương Thế Duy là Vạn Kiều Anh, bà cầm lên một chiếc gương để Vương Thế Duy xem.
Lúc này Vương Thế Duy mới nhìn thấy mình thật sự đã đổ mồ hôi rất nhiều, Vạn Kiều Anh lấy khăn mặt lau mồ hôi cho ông, hỏi ông rốt cuộc là làm sao. Có phải bản thân cảm thấy không thoải mái chỗ nào hay không, có chuyện gì cũng không được giấu giếm bà ấy.
Vương Thế Duy nói mình không sao, sau đó nói chuyện với Vạn Kiều Anh về Tần Lãng.
Ông xúc động nói, thật may khi Vạn Kiều Anh đã dặn ông đừng đi dò xét Tần Lãng, không nên vì mua nhà mà gây thủ với người khác, cùng lảm thì mua nhà ở khu khác là được.
Nếu không, ông chắc chắn sẽ xúc phạm Tân Lãng.
Đối với người thật sự biết xem bói và Phong Thủy, nếu muốn trả thù ông ta, hoàn toàn không căn chém giết cũng không cần làm chuyện vi phạm pháp luật, chỉ
cần một chút động tác nho nhỏ cũng có thể khiến ông sa vào cái bẫy.
Người như vậy không nên xúc phạm.
Vạn Kiều Anh cũng kinh ngạc nói: "Tần Lãng hóa ra là đại sư Tân ư! Là do đại sư Triệu giới thiệu! Một người còn mạnh hơn cả đại sư Triệu!
"Vậy anh cẩn thận suy nghĩ lại xem, ngày đó anh có nói những lời xúc phạm đại sư Tân không”
Vương Thế Duy nói với Vạn Kiều Anh, lúc ấy ông chỉ muốn mua căn nhà kia nên nói với Tân Lãng với giọng điệu vô cùng tốt.
Tuy rằng trong lòng ông rất tức giận với hành động của Tân Lãng, nhưng cũng chỉ để ở trong lòng, không có biểu hiện ra mặt.
Hơn nữa, hôm nay ông còn gọi điện thoại cho Triệu Cảnh Lễ, nói rằng ông đang tìm nhà ở một khu khác.
Triệu Cảnh Lễ chắc cũng biết, ông không mua căn nhà của Tân Lãng nữa.
Chắc Triệu Cảnh Lễ sẽ không nói xấu ông trước mặt Tân Lãng chứ???
Vạn Kiều Anh nghe Vương Thế Duy nói xong, suy nghĩ một chút, nói: "Chúng ta không đối khu mua nhà, lập tức mua một căn nhà ở khu Vân Hinh đi."
"Nếu đại sư Tân mua nhà ở Vân Hinh, khẳng định chỗ này Phong Thủy rất tốt.”
"Lúc trước, anh cũng nhờ người hỏi thăm, chủ đầu tư của Vân Hinh rất tin tưởng Phong Thủy. Lúc trước chọn địa điểm xây tòa nhà, họ đã tìm một thầy Phong Thủy xem qua rồi”
Vương Thế Duy hỏi: "Vậy mua căn biệt thự lúc trước đại sư Triệu chọn giúp chúng ta hay sao?”
"Lúc trước không phải đại sư Triệu đã nói với anh Phong Thủy căn nhà kia cũng rất tốt sao? Lập tức mua căn đó đi, biệt thự có phong thủy tốt nhất nhì ở khu Vân Hinh, em nghĩ sẽ ổn thôi” Vạn Kiều Anh nói.
Vương Thế Duy nói: "Ở cùng một khu với đại sư Tần có được không? Anh sợ rằng anh ta sẽ ghi hận anh”
“Anh suy nghĩ nhiều rồi, người ta là đại sư Phong Thủy, so đo với anh làm gì? Nếu thật sự anh ta ghét anh, đã sớm trừng phạt anh rồi. Chuyện này đã qua mười một ngày rồi, anh không cần lo lắng quá? Chẳng phải gia đình và công ty, mọi thứ đều vẫn yên ổn hay sao.”
"Hơn nữa anh cũng đã nói, anh không có gây sự với đại sư Tần."
"Lát nữa anh sẽ gọi điện thoại cho đại sư Tần, hẹn cậu ấy ăn một bữa cơm. Lúc đó chúng ta tặng cậu ấy một ít quà, món quà này không căn chuẩn bị quá đắt tiền. Nếu không đại sư Tần sẽ nghĩ chúng ta đắc tội gì với cậu ấy nên mới dùng quà cáp để xin lỗi, em nghĩ như vậy sẽ ổn thôi”
"Được, anh sẽ thử xem.”
Vương Thế Duy suy nghĩ nên nói như thế nào, sau đó lại nói ra với Vạn Kiều Anh, hỏi ý kiến của bà xem lời nói như vậy có ổn không?
Vạn Kiều Anh sửa lại mấy từ ngữ, sau đó hoàn thiện lại lời nói.
Đến lúc này ông ta mới ngồi nghiêm túc gọi điện thoại cho Tân Lãng.
Nhưng Tân Lãng không nghe máy, bởi vì lúc này hẳn đã ở trong lớp học.
Điều này khiến Vương Thế Duy sợ hãi.
Không bao lâu sau, Tân Lãng nhận được một tin nhắn từ Vương Thế Duy.
Hắn mở nó ra xem.
Vương Thế Duy lo lắng Tân Lãng giận ông ta, cho nên khi soạn tin nhắn thì nội dung rất cẩn thận và thánh khẩn hơn so với những lời nói ban nãy ông đã soạn sẵn.
Sau khi đọc xong tin nhắn, Tần Lãng nhớ tới Vương Thế Duy, người này là một vị triệu phú muốn mua lại căn nhà của hắn.
Hóa ra, người đưa vị đại gia giàu có này đi xem nhà lần trước chính là Triệu Cảnh Lễ.
Hôm nay hẳn cùng Triệu Cảnh Lễ thảo luận một chút, phát hiện Triệu Cảnh Lễ cũng biết một chút kiến thức về Phong Thúy và bói toán.
Hắn nhắn lại với Vương Thế Duy, nội dung chủ yếu là hắn không đem chuyện ngày đó để ở trong lòng.
Về việc bữa ăn, hẳn không đi được.
Hắn rất bận rộn và không có thời gian rảnh.
Vương Thế Duy sau khi nhận được tin tức của Tân Lãng, ông cùng vợ thương lượng. Cuối cùng quyết định không tiếp tục hẹn Tân Lãng ăn cơm nữa, tránh làm mất ấn tượng tốt của hẳn đối với cậu ấy.
Chờ sau này ở cùng một khu họ sẽ lại nghĩ biện pháp để có quan hệ tốt với Tần Lãng.
Sau đó hai vợ chồng Vương Thế Duy lập tức đến khu Vân Hinh mua nhà.
Lễ, hẹn gặp mặt ở khu Vân Hinh, nói ông chuẩn bị mua căn nhà Triệu Cảnh Lễ xem giúp và còn có những chuyện khác muốn nói với Triệu Cảnh Lễ.
Về phía Tần Lãng, hẳn tan học lúc năm giờ chiều xong thì trở về nhà.
Đẩy cửa phòng ra, hẳn thấy ba đứa nhỏ đang chơi với Tô Thi Hàm trong phòng khách, Tô Thi Hàm nghe thấy tiếng cửa phòng, thấy Tăn Lãng trở vẽ lập tức. chào hỏi Tần Lãng.
Trước đây, ba đứa nhỏ đều đặc biệt tích cực chào hỏi Tần Lãng, thậm chí Huyên Huyên còn cố gắng bò. về phía Tân Lãng,
Trong miệng cũng sẽ rất vui vẻ kêu nói vài tiếng bập bẹ.
Nhưng mà, vào lúc này, ba đứa nhỏ kia cũng không thèm nhìn hắn một lần.
Ba đứa nhỏ tự chơi với nhau.
Tần Lãng sửng sốt một chút, nghĩ rằng ba đứa nhỏ không thấy hắn đã trở vẽ. Hắn đặt đồ ở phòng khách, ngồi xuống bên cạnh bọn nhỏ, muốn ôm Huyên Huyên nhưng Huyên Huyên lại xoay người không để cho hẳn ôm.
"???“ Tần Lãng bối rối
Con trai vẫn luôn bám lấy hắn, tại sao lại không cho hắn ôm?
Hơn nữa, bọn nhỏ lạnh lùng không thèm nhìn hắn một cái, mà chỉ hướng về phía Tô Thi Hàm bò tới, còn mim cười vui vẻ với Tô Thi Hàm.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]