“Thật sự mình có quen biết Tân đại sư sao?”
“Mình nhớ kỹ là người quen không có ai là họ Tân mà nhỉ?”
Bấm vào lịch sử cuộc gọi trong số điện thoại, ông ta thấy vào ngày 31 cuối tháng có gọi hai cú điện thoại. Lần thứ nhất có trò chuyện thời gian rất ngắn, lần thứ hai không có liên lạc được.
"Vào ngày 31 tháng trước! Vào ngày này, hình như mình đã đến xem nhà ở hoa viên Vân Hinh."
Nghĩ tới đây, Vương Thế Duy chợt kinh hãi!
Ông vội vàng mở tin nhẫn của mình ra.
Kiểm tra tin nhắn đã gửi.
Quả nhiên, ông thấy mình đã nhản tin cho số điện thoại này!
Mà người kia cũng mang họ Tần!
Sắc mặt của ông nhất thời hoảng sợ: "Mẹ kiếp!
Mẹ kiếp! Không phải chứ?”
"Sao lại trùng hợp như vậy chứ!"
“Chính vị đại sư Tân đã mua căn nhà ở Vân Hinh ư?
Chẳng trách lúc trước ông ra giá tới năm mươi triệu, Tân Lãng cũng không chịu bán nhà cho ông!
Hơn nữa đối với giá tiền ông ta đưa ra, hắn không quan tâm chút nào.
Lúc ấy Triệu Cảnh Lễ cũng nói với ông, nếu như người này đã không muốn bán, vậy thì ông cũng không nên ép buộc.
Ông suy đoán rằng Tân Lãng đi cùng với chuyên. gia.
Không nghĩ tới, Tần Lãng không mang theo chuyên gia nào mà là hãn chính là chuyên gia!
Nghĩ tới đây, Vương Thế Duy lập tức bị dọa toát mồ hôi lạnh.
Ông nhanh chóng nhớ lại những gì đã nói với Tần Lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3483779/chuong-339.html