Đến khoảng 5 giờ sáng cuối cùng thì Khả Hinh cũng không quậy phá khóc lóc nữa, con bé thoải mái đi ngủ.
Lúc 8 giờ sáng cô tỉnh dậy phát hiện Khả Hinh không ở trong lòng mình cũng không ở bên cạnh, dọa cô một phen. Còn tưởng là Khả Hinh đã rơi xuống giường rồi thế nên vội vội vàng vàng đi xem.
Thế mà phát hiện đứa nhỏ đang ngủ phía cuối giường...
Phương Nhã Nhàn huơ huơ điện thoại trước mặt Tô Thi Hàm sau đó cười nói: “Thế nên mẹ mới mua gối định hình đầu cho mấy đứa nhỏ đấy thôi?”
“Có gối chỉnh hình đầu này thì có thể cố định được tư thế của chúng, lúc ngủ cảm thấy thoải mái thì sẽ không bất mãn cũng không động đậy lung tung nữa”
“Mẹ cũng không phải mua bừa chiếc gối này đâu, đây đều là gối cho trẻ sau 3 tháng tuổi. Sau khi dùng qua gối định hình đầu này, bọn nhỏ đều được cải thiện. Cho nên mẹ mới mua đấy, con cứ yên tâm đi chắc chân không có vấn đề gì đâu.”
Không phải Phương Nhã Nhàn mua ở trên mạng mà là mua ở chỗ một ông cụ.
Ông cụ đó đã có bản quyền sáng chế rồi, vì không có điều kiện mở rộng thế nên không nối tiếng lắm, nhưng mà vô cùng có tiếng ở địa phương.
Ông ấy mở một cửa hàng trên mạng vì vậy bà lập tức đặt hàng ở trên đó, hàng sẽ được đưa luôn tới nhà Tần Lãng như vậy vô cùng tiện lợi.
Danh tiếng truyền đi rất tốt.
Tô Thi Hàm nghe Phương Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457970/chuong-298.html