Nhà Tân Lãng và nhà dì Hạ ở trong bếp nấu ăn, vì trong nhà có 4 cái bếp có thể dùng cộng thêm bếp từ nữa thế nên tốc độ làm cũng khá nhanh.
Hôm nay là sinh nhật của Tô Thi Hàm vốn dĩ cô định xuống bếp nấu ăn. Thế nhưng lại bị Tần Lãng đuổi ra ngoài, anh bảo cô ra ngoài nói chuyện với ông bà Tô còn việc trong bếp cứ giao cho anh và bà Tân.
Lúc này ông Tăn lại tự cảm thán rằng tay mình còn chưa khỏi, nếu không thì người đang nấu chính là ông.
Như vậy có thể san sẻ bớt công việc của vợ con.
Nhưng mà hiện giờ ông không thể làm mấy việc nặng chỉ có thể trông các cháu, đến bế còn không thể bế được.
Hai tay bị thương vẫn còn chưa lành hắn.
Trong phòng khách, Phương Nhã Nhàn đang bế các bé con, sau đó bà phát hiện ra một chuyện: “Thi Hàm à! Đầu của ba đứa nhỏ đều là hình thuyền đây này.”
Tô Thi Hàm ngây người một lát: “Còn phải chú ý đến hình dạng đầu của trẻ nữa sao ạ?"
Ông Tần cũng hơi ngẩn người, những điều này bọn họ đều không chú ý tới
Phương Nhã Nhàn nói: “Ù! Nhưng mà vẫn may bọn nhỏ mới có 4 tháng thôi vẫn còn có thế thay đổi được. Nếu như hơn 6 tháng, mỏ ác khép lại thì không còn cách nào có thế sửa bằng tư thế ngủ nữa."
“Hình dạng này không đẹp ư? Con thấy khá đẹp mà mẹ?” Tô Thi Hàm hỏi
Phương Nhã Nhàn nói: "Bây giờ mấy đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457969/chuong-297.html