Chương trước
Chương sau

Tần Lãng lên lầu chụp bản thảo thiết kế [Tam Anh Chiến Lữ Bổi gửi cho Lương Quảng Lai.

Sau khi Lương Quảng Lai nhận được, lập tức gọi điện cho Tân Lãng.

Vừa nhìn màn hình điện thoại, vừa kích động nói với Tân Lãng đây chính là cảm giác mà hắn mong muốn. Rất tuyệt, rất tốt.

Vật liệu gỗ ông đã chọn được người bán, chỉ cần Tân Lãng báo kích thước cho ông thì có thể xuất hàng.

Lúc đó họ sẽ gửi qua bưu điện cho Tân Lãng.

Tân Lãng báo kích thước của tác phẩm này cho Lương Quảng Lai.

Lương Quảng Lai vừa cười vừa nói: "Được! Để tôi gọi cho họ, để họ nhanh chóng giao hàng cho cậu. Cậu Tần, dựa theo hợp đồng chúng ta đã ký, hôm nay tôi chuyển thêm cho cậu hai triệu. Chờ chút nữa tôi sẽ gửi cho cậu nhé.”

“Còn phiền cậu sau khi nhận gỗ thì bắt tay vào làm luôn, từ giờ tới cuối năm cũng không còn xa nữa”

Tác phẩm điêu khắc gỗ cần rất nhiều thời gian để làm ra. Đã nửa tháng từ khi bản thảo thiết kế được phác thảo ra, và chỉ còn năm tháng nữa là tới ngày giao hàng, ngày 12 tháng chạp. (Ngày 12 tháng 12)

Sau khi nghỉ hè xong Tân Lãng còn phải tới trường, hẳn rất lo Tân Lãng không thể hoàn thành đúng hạn.

Tân Lãng biết Lương Quảng Lai lo lắng, hắn nói: “Được! Sau khi nhận gỗ xong tôi sẽ làm luôn. Yên tâm, tôi sẽ hoàn thành đúng hạn”

Lương Quảng Lai nghe hẳn nói vậy như ăn thêm thuốc an thần, hẳn vui vẻ nói: "Được! Tôi chờ mong tác phẩm của cậu Tân”

Tần Lãng gật đầu đáp lại sau đó cúp điện thoại.

Một lát sau điện thoại Tân Lãng lại có thông báo nhản, là Lương Quảng Lai chuyển hai triệu tới thẻ ngân hàng chuyên dùng để kinh doanh của hắn.

Bởi vì trước khi nhận được hai triệu tệ này, cửa hàng Tần Lãng chỉ là kinh doanh quy mô nhỏ đóng thuế tất ít.

Sau khi nhận hai triệu này hẳn cần phải thay đổi từ một người đóng thuế quy mô nhỏ thành một người đóng thuế thông thường.

Cái này giao cho bên kế toán là là được. Hắn nhờ cha hẳn gọi điện cho kế toán ở Trung Hải.

Để họ giúp hẳn trả và sửa đổi phương thức nộp thuế, cách thanh toán thuế và các hóa đơn linh tinh.

Kế toán đầu tiên là chúc mừng Tân Lãng, sau đó nói với Tân Lãng những chuyện này mấy ngày là giải quyết xong. Rồi báo với Tần Lãng là đã đi nộp hồ sơ, đầu tháng sau sẽ bắt đầu có hiệu lực.

Kế toán sẽ giúp hẳn tìm phương pháp hợp lý nhất để tránh thuế.

Phương pháp này là hợp pháp chứ không phải phi pháp, cũng không phải trốn thuế.

Tần Lãng nói không vấn đề.

Kế toán bảo Tần Lãng gửi ảnh chụp hợp đồng, sổ sách của Tân Lãng và Lương Quảng Lai cùng với bản sao giấy phép hành nghề để hắn đi làm thuế vụ thay cho Tân Lãng.

Cuối cùng kế toán hỏi Tần Lãng: “Ông chủ Tân, đề nghị trước đó tôi nhắc đến với ngài, ngài tính thế nào?"

Trước đêm Tần Lãng và Lương Quảng Lai ký hợp đồng, ông Tân tìm được kế toán và kế toán đã nói với ông Tân cùng Tân Lãng về những phương thức tránh thuế tốt nhất.

Cách này là mở ba công ty, một công ty trách nhiệm hữu hạn quy mô nhỏ, một công ty hợp danh cho những người nộp thuế nói chung và một công ty tư nhân.

Bằng cách này, công ty quy mô nhỏ sẽ giúp giảm thuế, chỉ cần phải nộp 1% thuế. Bình thường sẽ sử dụng danh nghĩa công ty hợp danh để tiếp đón các khách hàng lớn, có thể hỗ trợ giảm giá cho khách hàng lớn 13%, 9%, 6%. Hóa đơn dạng này có thể giúp khách hàng giảm mức thuế đầu vào.

Sau đó, dùng công ty tư nhân cùng công ty qui mô nhỏ làm một nghiệp vụ phát sinh qua lại, để thuế thu nhập giảm xuống 5%, cùng tiết kiệm được 20% tiền thuế thu nhập cá nhân. (chỗ này nghiệp vụ rắc rối trình độ mình chỉ có thể dịch đến mức này thôi, bạn có thể tự tìm hiểu thêm nhé)

Tần Lãng nói: "Đợi tôi tới Thượng Hải sẽ bản bạc kỹ hơn”

“Tạm thời tôi chưa có ý định mở ba cái công ty”

Bây giờ chỉ có một mình hắn làm việc, không có người góp vốn chung cũng không nghĩ tới việc tìm người góp vốn chung.

Cho nên mở ba công ty hay mở một công ty không có gì khác biệt với hắn.

Bởi vì một công dân chỉ có thể mở một công ty tư nhân duy nhất, không thể vừa mở công ty tư nhân lại vừa mở kinh doanh hộ cá thể được.

Hơn nữa, nếu hẳn có mở ba công ty đi thì cũng chỉ có một mình hẳn là pháp nhân, không thể nâng cấp nó thành công ty trách nhiệm hữu hạn, hẳn đều phải có trách nhiệm vô hạn.

Mặt khắc, Tam Tần Trai của hẳn bây giờ đang là kinh doanh hộ cá thể, cho nên dù có chuyển thành. người đóng thuế bình thường thì hẳn cũng lấy tiền từ trong tài khoản của công ty chứ không cần nộp thuế cá nhân nữa.

Chờ sau này mở nhà máy đầu gội đầu rồi làm cái này cũng được.

Bởi vì nhà máy đầu gội đầu không giống với điều khắc.

Điêu khắc thuộc về hạng mục không có rủi ro, khách đặt hàng thì hẳn nhận đơn làm.

Bên Tam Tần Trai kia bán ra đều là đồ hắn làm cũng là tiền của hắn. Không hề có lỗ.

Mà cũng chính vì hắn tự bán các tác phẩm hắn làm, không có số lượng nhiều nên đây là đi theo con đường nhỏ.

Nhà máy đầu gội đầu thì khác, đầu gội đầu có thể sản xuất số lượng lớn. Lại cần có các loại quảng cáo, nhân viên, máy móc,.. tương đối phức tạp.

Đến lúc đó hắn sẽ tách cửa hàng điêu khắc và nhà máy đầu gội đầu ra.

Bây giờ tạm thời không cần phiền phức như vậy.

Kế toán nói: “Được ông chủ Tần”

Sau khi gọi điện thoại cho kế toán xong, Tần Lãng xuống nhà nói chuyện mình vừa nhận được hai triệu tiền ứng trước cho người nhà biết.

Mọi người nghe xong lập tức đều vui vẻ.

Ba đứa nhỏ vì ra ngoài một chuyến thấm mệt nên đã ngủ rồi.

Tô Thi Hàm và Tần Lãng đưa Vũ Đồng và Khả Hinh lên lầu ngủ, để cho ông bà Tân trông Huyên Huyện giúp.

Đến lầu trên, đặt hai đứa nhỏ vào trong nôi, Tô Thi Hàm nhìn về phía Tân Lãng, trong mắt ngập tràn lo lắng đối với hai con gái.

Tần Lãng ôm cô vào lòng, ôn nhu nói: “Yên tâm đi! Ba đứa nhỏ này từ khi sinh ra đều khỏe mạnh, sau này cũng sẽ bình an lớn lên. Chuyện mắc Tăng trương lực cơ bác sĩ Tào cũng đã nói rồi, chúng ta không căn quá lo lắng.”

“Em xem Mỗi lần chúng ta tắm rửa cho chúng xong, đều xoa bóp cho các con. Bình thường cũng không nhìn ra bọn chúng có vấn đề gì đúng không?"

“Anh nghĩ có thể Huyên Huyên gan lớn hơn, đi bệnh viện không lo lảng nên trương lực cơ bình thường. Còn Vũ Đồng và Khả Hinh thì nhát gan hơn một chút, đến bệnh viên thì sợ hãi nên tứ chí mới hơi cứng ngắc, cho nên mới đo ra trương lực cơ cao”

Nghe xong lời Tân Lãng, Tô Thi Hàm nói: “Đúng vậy, nhất định là như thế. Bình thường em không thấy Vũ Đồng và Khả Hinh có vấn đề gì, sao đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe thì lại có trương lực cơ cao. Chắc chắn là vì chúng quá lo lắng”

Đây là lời mà một người làm mẹ muốn nghe nhất.

Không muốn con mình có bệnh gì cả.

Nhưng trong lòng Tô Thi Hàm vẫn rất xem trọng phương pháp luyện tập thụ động cho con, chỉ là muốn nghe lời hay một chút.

Tân Lãng trấn an Tô Thi Hàm xong thì đưa cô cùng đi nghỉ trưa với mình.

Rất nhanh, ba ngày sau gỗ đã gửi tới cho Tần Lãng

Gỗ này vừa vặn, đều là dựa theo kích thước của hắn nói mà đưa đến. Tổng cộng có năm khúc gỗ, chắc là Lương Quảng Lai gửi tới nhiều hơn định mức. Tránh đến lúc điêu khắc sai thì không có gỗ để dùng.

Bởi vì điêu khắc khác với vẽ tranh. Vẽ tranh nếu vẽ sai thì còn có thể lấy tẩy để tẩy đi. Nếu vẽ màu nước cũng có thể sáng tạo trên chỗ sai, không cần vẽ lại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.