Ánh mắt Huyên Huyên rõ rằng sáng lên, hưng phấn kêu “A a a a”.
Vũ Đồng và Khả Hinh đang bò trên đệm nhìn thấy cảnh này, bắt đầu khóc “Oa Oa' theo.
Tân Lãng đi rửa tay sạch sẽ thì đi qua ôm lấy Vũ Đồng, Khả Hinh đã được bà Tần bế lên.
Sau đó họ bế ba đứa nhỏ cùng đi xem cá, sau khi được bế lên, hai đứa nhỏ đều không khóc nữa.
Bọn nhỏ tò mò mở to hai mắt, lúc thì nhìn cá bơi qua bơi lại, lúc thì nhìn dòng nước đầy màu sắc. Sau đó lại nhìn hoa sen phun ra sương mù, bọn nhỏ đều cảm thấy rất mới lạ.
Huyên Huyên to gan, muốn đi vào trong bể cá bắt cá. Nhưng bể cá có cảm điện, Tô Thi Hàm lo lắng sẽ không an toàn. Cho nên đặc biệt bảo Tân Lãng tìm một chậu rửa mặt bằng nhựa đến, cho nước vào chậu, sau đó bắt hai con cá cho vào bên trong.
'au đó bế Huyên Huyên đi bắt cá.
Bởi vì dùng chậu nhựa, nên ngay cả khi Huyên Huyên làm ngã cái chậu lại, nó cũng sẽ không bị vỡ.
Khả Hinh và Vũ Đồng ngoan hơn, chỉ nhìn cá không muốn bắt chúng.
Huyên Huyên bắt cá đến nước bản tung tóe khắp nơi, bà Tân muốn đổi tư thế bế Khả Hinh. Đứa nhỏ cho rằng bà Tân không cho con bé ngắm cá nữa, ngay lập tức con bé bắt đầu ậm ừ tỏ vẻ không thoải mái.
Điều này chọc cho bà Tân vừa cười vừa nói: "Khả Hinh ngoan! Bà nội chỉ đổi tư thế để cho con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457947/chuong-275.html