Huyên Huyên dường như cũng bị cảm xúc chia tay này của ông ngoại lây nhiễm, giơ tay lên định túm lấy mặt Tô Vĩnh Thẳng. Nhưng lăn này không phải đánh vào mặt Tô Vĩnh Thẳng mà lại đi lau nước mắt của Tô Vĩnh Thắng.
Đôi mắt to cũng nhìn Tô Vĩnh Thẳng, giống như đang an ủi Tô Vĩnh Thẳng đừng khóc nữa
Nhìn thấy cháu trai nhỏ đang an ủi mình, Tô Vĩnh Thắng lại ôm lấy Huyên Huyên, sau đó hôn Huyên. Huyên và nói: "Huyên Huyên! Ông ngoại đi rồi, sau này ông sẽ đến thăm cháu nhé.”
"Phải nhớ nhớ ông ngoại nha”
"Lần sau ông ngoại đến thăm cháu, sẽ mang cho cháu và các em thật nhiều đồ ăn ngon và đồ chơi nha.
Phương Nhã Nhàn vỗ vỗ bả vai Tô Vĩnh Thẳng, nói: "Ông xã, được rồi! Xe sắp đến trạm rồi, chúng ta phải đi thôi”
Tô Vĩnh Thắng luyến tiếc đưa Huyên Huyên cho Tần Lãng, sau đó gật gật đầu với Tân Lãng, rồi nói với Tô Thi Hàm: "Thi Hàm! cha mẹ đi rồi, con phải ở cùng với Tân Lãng thật tốt, nhớ thường xuyên gọi điện thoại video cho cha mẹ nhé”
"Được ạ!" Hốc mắt của Tô Thi Hàm cũng đỏ lên.
Sắp đến lúc phải chia tay với cha mẹ rồi.
Thời gian chia tay rồi cũng phải đến, đưa tiễn ông bà Tô và người thân của mình, Tô Thi Hàm tựa vào vai Tân Lãng.
Tần Lãng vỗ vỗ vai cô, ôn nhu nói: "Chờ qua kỳ nghỉ hè này! Chúng ta trở về Thượng Hải, phương tiện đi lại cũng sẽ thuận lợi hơn một chút, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457938/chuong-266.html