Tần Lãng đưa đồ ăn cho Tô Thi Hàm. Bởi vì đang cho con bú, hai tay đều để ở hai bên trái phải của bọn. nhỏ, nên không tiện dùng tay căm đõ ăn, cô nói với Tân Lãng: "Tân Lãng! Vẫn nên chờ Huyên Huyên và Vũ Đồng bú xong thì em mới ăn.”
“Vậy em định để bụng đói đến lúc nào? Huyền Huyện Mỗi lăn Huyên Huyên bú sữa đều tốn đến hai mươi phút, vậy thì anh đút cho em ăn” Tân Lãng cầm đũa, bưng bát nói.
Gương mặt của Tô Thi Hàm thẹn thùng đỏ hồng, nói: "Vậy cũng được”
“Em muốn ăn gì trước?” Tân Lãng dùng đũa lật đồ ăn cho Tô Thi Hàm xem.
“Miếng giò heo kia có xương sao?”
“Miếng này không có xương, còn miếng kia thì có xương.”
“Vậy em ăn trước cái không xương kia đi”
“Được, mau mở miệng”
Khuôn mặt của Tô Thi Hàm đỏ lên, mở miệng ăn miếng giò heo Tần Lãng đưa tới gần.
Miếng giò heo không xương nên toàn bộ đều là thịt ăn rất ngon. Mặc dù không ngon bằng Tân Lãng nấu, nhưng hương vị vẫn được.
Nhất là lúc cô đang đói bụng như thế này.
Hai đứa nhỏ bú sữa như hổ đói. Mẹ cũng phải ăn nhiều một chút mới được.
Ăn xong mấy cái, Tô Thi Hàm để Tần Lãng ăn một chút.
Bởi vì cô không ăn được bao nhiêu, Tân Lãng cũng thế.
“Được” Tân Lãng cười gật đầu.
Bắt đầu anh một cái, em một cái.
Rất ấm áp, lại còn rất lãng mạn.
Xong một bữa ăn, bên trong bát chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3457937/chuong-265.html