“Thi Hàm!" Tân Lãng ở bên giường, gọi Tô Thi Hàm.
Tô Thi Hàm quay đầu lại, rồi trêu ghẹo Vũ Đồng đang ở trong vòng tay của mình: "Baba tỉnh rồi này"
"Chúng ta nói lời chào buổi sáng với baba nào."
Nói xong, Tô Thi Hàm căm cánh tay nhỏ bé của Vũ Đồng vẫy tay với Tân Lãng.
Tần Lãng đi tới, thơm má Vũ Đồng một cái, sau đó hôn Tô Thi Hàm.
Nụ hôn chào buổi sáng này bất ngờ, Tô Thi Hàm sững sờ tại chỗ, mặt đỏ bừng, không dám nhìn Tần Lãng.
Tân Lãng mim cười, cúi đầu bế Khả Hinh lên. Hắn đặt tay lên trán cô bé sờ thử.
Tô Thi Hàm khóe mắt sáng lên, nhẹ giọng nói: "Nhiệt độ đã hạ rồi! Hiện tại chỉ còn 37,2 độ, không còn sốt nữa."
“Ừm, em đã tắm cho con rồi à?”
"Vâng."
"Sao em không gọi anh dậy?”
“Một mình em làm được” Hôm qua bận rộn cả đêm, cô muốn Tần Lãng ngủ thêm một lát.
“Em không buðn ngủ sao? Có muốn đi ngủ không?” Tân Lãng hỏi
"Em ổn! Không cần ngủ nữa. Anh xuống lầu xem Huyện Huyên thế nào đi. Em sẽ cho Vũ Đồng và Khả Hinh bú sữa”
“Được, để anh lau sàn nhà và phun thuốc khử trùng trước đã” Vừa tỉnh dậy đã có tin tốt, hai cô con gái đều hạ sốt, Tân Lãng cảm thấy tinh thần mình phấn chấn hơn.
Lau sàn xong, Tân Lãng đẩy xe đẩy của Khả Hinh vào phòng rồi đóng cửa, kéo rèm lại.
Bật đèn trong phòng để Tô Thi Hàm tiện cho con bú,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3433353/chuong-233.html