Nhìn hai bức ảnh trên tường, ông Tăn nói: “Cha mẹ, trước đây trong nhà không có tiểu bối nên hai người không cho khắc tên bia văn. Giờ bọn nhỏ đều trở về, chúng ta sẽ đi khắc bia mộ cho hai người. Trong nhà có thêm thành viên, hai người dưới đấy cũng có thể an tâm.”
Quảng Châu
Phương Nhã Nhàn giống như đã trải qua một
Bà chỉ có một đứa con gái duy nhất là Tô Thi Hàm, năm nay đã hai mươi tuổi. Một đêm chăm con không nhiều, dường như đã trôi qua rất nhiều năm. Nhưng buổi tối hôm nay, bà cuối cùng cũng đã cảm. nhận được cảm giác ngày xưa, hơn nữa còn là nhân ba!
Vì ba đứa nhỏ đột ngột thay đối môi trường ngủ và ngủ trong chiếc nôi mới tỉnh, nên rõ rằng chúng rất khó chịu. Một đêm thức giấc tận sáu lần, cho ăn, thay tã, dỗ ngủ. Một đêm ngủ cơ hồ bị phá thành nhiều giấc nhỏ.
'Đến 5 giờ sáng, ba tiểu gia hỏa lại tỉnh lần nữa.
Lần này phải dỗ rất lâu mới ngủ lại được, giọng của ba đứa cũng gần như khản đặc vì khóc.
Phương Nhã Nhàn cùng Tô Thi Hàm hai người đều trong trạng thái mệt mỏi kiệt sức.
Phương Nhã Nhàn không nhịn được hỏi con gái: “Thi Hàm, ở bên kia con có thuê bảo mẫu không? Mấy đứa nhỏ buổi đêm nào cũng náo như vậy hả?"
“Trong nhà có dì giúp việc, nhưng chỉ đến ban ngày thôi, buổi tối không làm. Hơn nữa, bình thường mấy đứa cũng không ầm ï như vậy, hôm nay hẳn là do đột nhiên đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432174/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.