Tô Thi Hàm lập tức nói:" Tần Lãng, sao anh lại chuyển tiền cho em nhiều như vậy?”
“Mỗi người một nửa cũng không coi là nhiều, nếu. không phải là gần đây phải tiêu một ít tiền. Số tiền này. anh đều đưa hết cho em cũng được." Tân Lãng cười nói.
“Không cần! Tân Lãng, em bây giờ cũng không cần tiêu tiền, trong nhà chỉ tiêu đều do anh phụ trách Em cần dùng tiền cũng sẽ nói với anh, giống như lúc trước em lấy 50 ngàn mua cổ phiếu. Cho nên bây giờ em cũng không cần tiêu tiền, số tiền này anh cứ giữ đi, để cho em mấy chục ngàn phòng hờ là được rồi. Sau này anh còn phải bảo dưỡng xe, tiền mặt trong cửa hàng cũng căn phải quản lý, chỗ căn chỉ tiêu sẽ rất nhiều”
Tô Thi Hàm giải thích, muốn để cho Tân Lãng giữ lại tiền, thế nhưng Tân Lãng lại đè tay của cô xuống.
“Giữ! Anh về sau sẽ kiếm tiền nhiều hơn, đây đều là món tiền nhỏ.”
Tô Thi Hàm nghe nói như thế, mới dừng lại động tác.
Đúng thế! Tân Lãng lợi hại như vậy, về sau nhất định sẽ càng tiền nhiều hơn!
“Đúng rồi! Thi Hàm, lúc trước em mang thai hơn tám tháng, thế nhưng chỉ dựa vào tiền sinh hoạt trong nhà gửi đến, có phải là không đủ hay không?"
Tô Thi Hàm hơi sững sờ, khẽ gật gật đầu nói: "Ừm! Cha mẹ cho em tiền sinh hoạt cũng không thiếu, thế nhưng trong lúc mang thai muốn bổ sung nhiều dinh dưỡng. Sau khi biết trong bụng là 3 đứa nhóc, em không dám đem sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432136/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.