Mặc dù hiệp hội đồ chơi văn hóa đối với cặp hạch đào này định giá muốn hơn 1 triệu. Nhưng mà, có thể bán được với giá 1 triệu cũng rất hợp lý.
Dù sao thì đối với hạch đào điêu khắc mà nói, gặp người không thích thì nó cũng không đáng giá một đồng, thế nhưng gặp người yêu thích mà nói thì đó chính là một thứ tốt.
Hơn nữa, cặp hạch đào này hắn cũng chỉ mất có mấy ngày thời gian rảnh là đã làm xong.
Mấy ngày thời gian rảnh, là đã có thể kiếm lời một triệu.
Đúng là kiếm tiền nhanh thật!
Một mắt khác nữa là Tân Lãng nhìn ra được Triệu Xuyên thực sự muốn mua. Hơn nửa Triệu Xuyên ở rong trường là một người rất thoải mái, ra giá 1 triệu đã là mức cao nhất mà Triệu Xuyên có thể chỉ trả
Cho nên Tân Lãng cũng không tăng thêm giá, hẳn nói: "Được”
Triệu Xuyên không nghĩ tới việc Tần Lãng trực tiếp đồng ý, lúc này hắn rất vui vẻ nói: “Cám ơn cậu Tăn Lăng, thầy không nghĩ tới việc cậu đồng ý sảng khoái như vậy, tôi thực sự cảm ơn cậu. Nói thật với cậu, lần này dự toán của tôi cũng chỉ có 1 triệu, nhiều hơn nữa, tôi cũng không thể mua. Thế nhưng cậu cứ yên tâm, nhân tình này của cậu tôi sẽ nhớ kỹ, sau này tôi chắc chắn sẽ giới thiệu cho cậu thêm nhiều khách hàng!”
Cái số tiền 1 triệu này đa phần là do vợ hắn ra. Tiền lương của hẳn căn bản không thể mua nổi thứ xa xỉ phẩm mắc tiền này được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/o-dai-hoc-bi-hoa-khoi-chan-cua/3432135/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.